T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

khuất đẩu: những trang viết ngắn

Khuất Đẩu: SINH NHẬT BUỒN

Hình – Courtesy of vietnamquehuong.blogspot.com Đang ngồi chờ cạo mặt ráy tai ở một quán hớt tóc đầu con hẻm, bỗng nghe lệnh của tổ dân phố phát ra oang oang trong loa phóng thanh: Để mừng Đảng mừng xuân, mọi nhà đều phải treo cờ tổ quốc! Chợt nhớ ra ngày mai, mồng ba

Đọc Thêm »

Khuất Đẩu: “BÊN MÌNH”

Không ở nơi nào nhiều quán cà phê như ở Việt Nam. Cà phê cóc, cà phê võng, cà phê vườn, cà phê máy lạnh, cà phê cao ốc… Không còn những căng tin với các mậu dịch viên mặt khó đăm đăm, khách phải sắp hàng lấy phiếu để mua một ly nước đen

Đọc Thêm »

Khuất Đẩu: TRÊN ĐƯỜNG VỀ NHỚ ĐẦY

Tranh : Trần Thanh Châu Trên đường về nhớ đầy Chiều chậm đưa chân ngày Tiếng buồn vang trong mây… Hồ Dzếnh Những năm đi học xa, Tết đến, mỗi lần đặt chân lên con đường đất từ ga Bình Định rẽ xuống làng, tuy đã gần đến nhà mà sao tôi vẫn cứ thấy

Đọc Thêm »

Khuất Đẩu: NHỮNG NGHỀ KHÔNG GIỐNG AI

Mới đây, viện bảo tàng muốn khoe thành quả của cuộc cải cách ruộng đất nhưng lại dấu biệt cái cảnh các chú du kích giậm cho cái xác của bà Nguyễn Thị Năm lọt vào hòm. Chân thì giậm, miệng thì bảo: “chết mà còn ngoan cố này! ngoan cố này!”. Cứ mỗi một

Đọc Thêm »

Khuất Đẩu: CÁI SÂN ĐẤT

Ảnh (Internet) Đó là một khoảnh đất được giới hạn bởi chiều dài và chiều rộng của một ngôi nhà hình chữ đinh. Nó vừa là sân phơi thóc, vừa để lũ trẻ chơi đùa và người lớn buổi tối dải chiếu ngồi trông trăng, uống trà hay nhâm nhi một vài chén rượu. Cái

Đọc Thêm »

Khuất Đẩu: TAI NƯƠNG GIỌT NƯỚC MÁI NHÀ

Tranh: Trần Thanh Châu   Tai nương giọt nước mái nhà Nghe trời nặng nghe ta buồn buồn Huy Cận Mái nhà đây là nhà lá mái của ông tôi. Trong bài Mái nhà năm xưa, tôi đã dựng lại trong hồn mình. Để nhớ, và cũng để nói với cháu con rằng, đó là

Đọc Thêm »

Khuất Đẩu: MỘT NGÀY DÀI TRÊN QUÊ HƯƠNG TÔI

Ngày không bắt đầu từ lúc bình minh, mà sớm hơn nữa kia. Có thể là 2 hay 3 giờ sáng. Các con đường làng quanh co dẫn tới thị trấn, đã nghe bình bịch tiếng nổ của những chiếc xe máy Tàu. Xe lao đi xiên xẹo với hai cái giỏ cà xế to

Đọc Thêm »

Khuất Đẩu: NHỮNG CON ĐƯỜNG LÀNG

Như một con trăn dài hiền lành, nó bò từ làng nọ đến làng kia. Không biết từ đâu đến và cũng chẳng biết đi đến đâu, nó cứ lặng lẽ bò đi, lúc lượn sát sườn một con sông nhỏ, lúc ôm hờ hững một ngọn đồi, lúc qua cầu ván đóng đnh rồi

Đọc Thêm »

Khuất Đẩu: NHẠC NGỰA / NHẠC NGỰA NGƯỜI!

Khi mới biết đi lẫm đẫm, bà đã đeo vào chân tôi một chiếc lục lạc làm bằng đồng thau nhỏ như hạt nhãn. Con chó mực mới xin về cũng được đeo một chiếc ở cổ. Bà nói để có nhỡ đi lạc, biết mà tìm. Nhưng ngựa thồ xe đâu có sợ đi

Đọc Thêm »

Khuất Đẩu: CÁI LẠ LÙNG

Tranh: Bùi Xuân Phái   Em ơi em đẹp vô cùng Vì em có cái lạ lùng bên trong! Bùi Giáng Nếu hỏi thẳng mẫu thân Kim Cương, mẫu thân Phùng Khánh hay nương tử Marilyn Monroe, những người mà thi sĩ họ Bùi cho là đẹp vô cùng ấy, cái lạ lùng bên trong

Đọc Thêm »

Khuất Đẩu: PHO TƯỢNG

(Ảnh : Internet) Trong một lần vét cái giếng lạng trong vườn, gã đào được một tượng Chàm bằng đá. Tuy tượng mất đầu, nhưng tay chân hãy còn nguyên vẹn. Ai cũng bảo đây là của người Hời bỏ lại sau khi thua chạy. Mà cái gì của người Hời để lại đều bị

Đọc Thêm »

Khuất Đẩu: LẶNG LẼ NƠI NÀY

Tranh: Trần Thanh Châu Đó là nơi chốn dễ thương, nếu còn trẻ bạn muốn được cất nhà bên suối để mong em đến tôi một lần. Bởi vì đó là nơi bình yên chim hót, nơi bạn có thể ngồi nhìn mặt trời lặn bao nhiêu lần trong một ngày cũng được. Sau lưng

Đọc Thêm »
Search
Lưu Trữ