T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

Góc Văn

Lê Khánh Long: RẦU THÚI RUỘT

Âm Vang – Tranh: Thanh Châu Thế là ông đã được về nhà. Sáu năm, ba tháng và thêm mấy ngày lẻ tù đày kể từ một buổi chiều tháng sáu năm 1975, các sĩ quan quân đội và công chức của chế độ miền Nam phải ‘trình diện học tập’ theo lệnh của Ủy

Đọc Thêm »

Như Thương: TRÁNG HÙNG CA

  Hình của một chú Thương Phế Binh VNCH đến Dòng Chúa Cứu Thế  trong Chương trình “Bên nhau đi nốt cuộc đời”     (Bài thơ đề tặng các Anh Thương Phế Binh VNCH hiện còn đang sống khốn khổ nơi quê nhà)   Tao hiên ngang gối đầu trên đá núi Giữa cánh

Đọc Thêm »

Ngộ Không: Chữ nghĩa làng văn (Kỳ 181)

  Chữ nghĩa lơ mơ lỗ mỗ Con mèo, con chó có lông Cây tre có mắt, nồi đồng có tai. Nếu mắt ở đây là mắt thấy. Ẩn ngữ để ám chỉ chuyện đời không thể giấu diếm. Không có gì bí hiểm vì cụm chữ “nồi đồng phải có…tai”. Vì cây tre có…mắt.

Đọc Thêm »

Nguyễn Thanh Sơn: Bản sonata ánh trăng . . .

Xanh – Tranh: Mai Tâm     Bản sonata ánh trăng Ta yêu nhau nhé, mình ơi! Ánh trăng sonata ánh trăng Trèo qua khung cửa sổ Rải từng nốt bổng trầm Chiếu sáng khuôn mặt em Lần xuống Bàn tay em xinh xắn, dịu dàng Anh rất rõ mỗi đường gân em sáng Bản

Đọc Thêm »

Lê Khánh Long: BÁC NĂM TRẦU

Xóm nghèo – Tranh: Thanh Châu Thằng Nhơn tuổi con gà, mập mạp, tướng đi đủng đỉnh, mặt bầu bĩnh trông dễ thương. Tôi gọi nó là Gà Cồ. Gà Cồ hay sang nhà tôi chơi vì anh em tôi đông, tuổi sàn sàn nhau, còn nó là con trai một cũng chẳng có chị

Đọc Thêm »

Phan Tấn Hải: MỘT THỜI ĐỂ MÃI VÕ

Kiếp Khác – Tranh: Thanh Châu Một trong những lời tôi được học và đã nhập tâm ngay từ lần đầu nghe tới là Thâm Tín Nhân Quả, nghĩa là Phải Tin Sâu Vào Nhân Quả. Hình như luôn luôn có cái gì đáng sợ trong cuộc đời mà tôi lúc nào cũng cảm nhận

Đọc Thêm »

h o à n g x u â n s ơ n: Cành hoa níu gió/Cỏ khuất lấp

Vạc bay – Tranh: Mai Tâm   Cành hoa níu gió Trong gam lạnh những chiếc mầu đổi thay như áo phai mau đường chiều mùa màng nhón chiếc gậy xiêu rồi đi như thể nước liều mu mơ ô khúc thiều bần bật tơ một chữ một chữ bến bờ là đâu người đừng

Đọc Thêm »

Nguyên Lạc: SẦU QUÊ

Chiều đầm Ô Loan – Tranh: Mai Tâm   “Nhật mộ hương quan hà xứ thị Yên ba giang thượng sử nhân sầu” [*] Chiều xuống vời quê nơi nao hở? Đèn Cali xanh đỏ phát rầu Trên sông khói sóng nơi đâu tỏa? Ở đây cao ốc dựng bóng sầu . Tri kỷ nhìn

Đọc Thêm »

Phạm Đức Nhì: CÓ NHỮNG NGƯỜI ĐÀN BÀ NHƯ THẾ

Tình yêu và cuộc sống – Tranh: Mai Tâm   MÓN QUÀ TRÊN FACEBOOK  Tôi kết bạn FB với Trần Thị Ngọc Hồng – giáo viên về hưu – được khoảng 1 tuần thì trong một lần trao đổi trên messenger chị có nhã ý gởi cho tôi mấy bài thơ để … đọc chơi.

Đọc Thêm »

ĐẶNG XUÂN XUYẾN: VỀ ĐI EM

Trăng đêm thu – Tranh: Mai Tâm             Thương tặng TTQT   Về đi em! Về ngắm trăng buông Câu mái đẩy lèn sâu ký ức Dựa vai anh ngắm đời rất thực Cổ tích trầu cau đã hết nhựa rồi.   Em cứ về! Ừ! Một lần thôi Dẫu nắng bên sông không

Đọc Thêm »
Search
Lưu Trữ