T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

Nguyên Lạc: TRẦM TƯ

Vạc Bay – Tranh: Mai Tâm

“Nhất thiết hữu vi pháp /Như mộng huyễn bào ảnh /Như lộ diệc như điện” (Kinh Kim Cang)
[Tất cả pháp hữu vi /Như mộng ảo bọt bóng /Như sương như ánh chớp]

I. PHẾ TÍCH ĐIÊU TÀN

.
Trăm năm. cuộc thế điêu tàn!
Ngàn năm vẫn thế. mơ màng làm chi?
Kiếp người. tử biệt. sinh ly
Bể dâu đời nọ. sầu bi đời này!
.
Cuộc chơi. ai khéo sắp bày
Buồn chi phế tích?
Suối xuôi đâu ngừng
“Mây bay. bay mãi” đâu ngưng
Xuân thu sao níu?
Thôi đừng huyễn mong!
.
Điêu tàn là chuyện muôn năm!
“Vô thường nhân thế. Kim Cang dạy rồi”

II. VIÊN SỎI 

.
Thấy
trời đất. rộng thênh thang
Thấy
ta sao giống một viên sỏi buồn!
.
Ta bà
“bào ảnh. huyễn. sương”

viên sỏi nhỏ bên đường. mình ên!
.
Mây bay. suối . bất phục hoàn!
Cái thân tứ đại
hợp. tan
sao buồn …

III. TRĂM NĂM

.
Quê người nửa kiếp phù sinh
Trăm năm biết nắm xương mình gởi đâu?
 (HC ĐP)

.
Hợp. tan. đời đó bể dâu
“Phù sinh. bào ảnh. giọt sầu sương tan”
Lời kinh. Không. Sắc. thế gian
Thôi thì phần mộ. chẳng màng trăm năm!
.
Bụi tro. theo gió mây ngàn
Trùng khơi sóng biển. quê hương trôi về
Biệt ly. chẳng vẹn câu thề!
Quê ơi. xin nhận. bụi tro hồn này

IV. BẾN XƯA

.
1. Chiều
.
Chiều buông. ráng phủ. sông đầy
Mắt sâu vời sóng. khói gầy nẻo mơ
Lưng trời cánh vạc. lặng lờ
Kêu khan tiếng khổ. xa mờ. bóng tan
Để người trên bến bàng hoàng
Xót xa. cùng nỗi huyễn không trong hồn!

.
2. Đêm
.
Đêm. lên. kìa ánh trăng vàng!
Một giòng lụa ngọc. nhịp nhàng nhấp nhô
Hồn người sóng vỗ. đủ chưa?
Vọng âm. thinh vắng. chuông chùa động tâm!
.
Nhắc người. bể khổ trầm luân
Khuyên người. luôn nhớ. vô thường thế gian
Hữu vi pháp. kinh Kim Cang
“Như mộng. ảnh. huyễn. sương tan. bọt bèo!”
.
Nguyên Lạc 

 

©T.Vấn 2019

Bài Mới Nhất
Search