T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

hoàng xuân sơn: N Ư Ớ C . T A M Đ O Ạ N/XÌ-TIN

Tranh – Thanh Châu

 

N Ư Ớ C .   T A M   Đ O Ạ N

 

[với Bắc Phong, Nguyễn Hàn Chung, Trần Trung Đạo, Vương Ngọc Minh . . .]

Tôi chơi ngôn ngữ thời đại như ăn cơm nắm
Vậy mà có kẻ mon men đánh đắm thuyền đò
Nước. Là một chất gì không thể phân tích
Chết đi rồi ai gáy được ò o

 

Đừng xúi dại tôi ra tay phản đòn
Khi em ví tôi nơi chốn chỉ tuyền cò và khỉ
Nước nước. Nước đâu rồi tôi chạy lon ton
Cu tí bảo đứng lại ông nội chảy hết cả rồi. Bề gì?

 

Bề gì ông cháu mình cũng bồ côi. Cả bọn!
Tôi chơi ngôn ngữ thời đại bão biếc om sòm
Có thấy gì đâu ngoài lũ ma chết đói
Nước nước. Một ngày tôi cúi nhặt lom khom

 

 

xì-tin

 

tôi đang nghiêm chỉnh xin đừng cười tôi

[ không phải xì-tin nghiêm và buồn ]

có một chút gì xa vắng

tựa nước sông

ném viên gạch nhảy tưng

rồi hiện hình lũ người giải thuỷ dọc hàng phố

nước nước nước

mùa cạn mùa nổi

mà con mắt người bạn la toáng chẳng ai màng

để ý

nước vày vò

đỏ ngầu chum vại

xối những lon bia tóe máu

báp-têm bọn người ruồi

và thú dữ táp mây

xéo bà mấy cái đập vô hồn

nước thồn óc ách

và xả

ồ ề lũ phì [ nộn ]

lệt bệt bùn đen

hãm thằng cu đen

ngồi quanh năm suốt tháng cạy ghèn

đổ lửa

 

hoàng xuân sơn

 

 

 

 

 

©T.Vấn 2019

Bài Mới Nhất
Search