Sánh đôi – Tranh: Mai Tâm
NGƯỜI VỀ TÌM LẠI MÀU HOA
.
Tường vy mùa nở tôi về
Thấy tôi đứng giữa bốn bề tàn phai
Giáo đường “chuông gọi hồn ai”?
Về chi? Chỉ thấy nỗi hoài cố nhân
.
Đường xưa lạ lẫm bước chân
Phố xưa hiu hắt bâng khuâng góc sầu
Quán xưa đâu? Cố nhân đâu?
Cà-phê giọt đắng rơi câu nhạc buồn
.
“Mười năm không gặp tưởng quên” *
Bao năm cách biệt dặn lòng hãy thôi …
Về chi? Hụt hẫng tình tôi
Người giờ mắt lạ biết rồi có quen?!
.
Tường vy sắc tím buồn tênh
Người về tìm lại cuộc tình đã qua
Đã qua có nghĩa mù xa
Làm sao giữ được ánh tà huy phai?
………………
* Mười Năm Không Gặp (Mười Năm Tình Cũ ) – tên bài nhạc Trần Quảng Nam
NGƯỜI VỀ MÙA DÃ QUỲ NỞ
.
Dã quỳ vàng cả chiều hoang
Tìm em chỉ thấy lụi tàn trong tôi
Giọt sầu uống cạn đi thôi
Lệ tình hãy nuốt để rồi phân ưu
.
Mùa thu lâu lắm mùa thu
Mùa thu năm đó xuân thu chia lìa
Người rồi từ gĩa ra đi
Dã quỳ vàng cuộc từ ly đã từng
.
Người về lạnh một mùa đông
Dã quỳ đang nở nhưng không thắm vàng
Tà huy đổ bóng chiều tan
Màu quỳ úa thẫm như than người về
.
Về chi? Không mãi ra đi
Về chi? Đắ́ng cuộc từ ly ngày nào
Dã quỳ cánh rũ hư hao
Người về hụt hẫng thấy đau lời thề!
.
RA KHƠI
.
Mênh mông nước với trời
Nhấp nhô thuyền ra khơi
Trên đầu trăng nức nở
Sóng xô lụa vàng phơi
.
Thuyền lung linh mờ tỏ
Tay chạm hạt tình rơi
Câu biệt li mắt đỏ
Khôn cùng đường chia phôi
.
Thuyền viễn phương mờ ảo
Trăng dõi bóng lưng trời
Sông Tương dù hai ngả
Nước chỉ một giòng thôi
.
Hương tóc bay muôn thuở
Tiếng tình mưa thu rơi
Quỳnh mãn khai đêm vỡ
Nhan sắc hoài khôn nguôi!
.
Mênh mông nước chạm trời
Nhấp nhô thuyền xa trôi
Lung linh mờ … mờ … bóng
Môi mặn hạt tình rơi!
.
Nguyên Lạc
©T.Vấn 2020