Vạc bay – Tranh: Mai Tâm
CHỈ CÓ MỘT CHIẾC LÁ RƠI
thu chưa đến sao nhuộm vàng chiếc lá
vừa buông rơi từ một cõi rất xa
tôi đứng đây nghe hồn thơ tàn tạ
tiếc thương thời áo trắng vội đi qua.
những con chữ ngày xưa trên áo lụa
làm mượt thêm từng lọn tóc kiêu sa
thơ tôi che giọt mưa ghen nhảy múa
hong khô em cho nhan sắc mặn mà.
nắng tháng chín bập bềnh trong góc phố
thiêu ước mơ cháy bỏng tuổi xuân thì
em đâu biết trong nắng trưa lồ lộ
thơ thành dù che mát bước em đi.
trăng chưa lên sao đêm nay rất lạ
núi rừng tôi là một cõi nguyệt êm
thu chưa đến ngàn cây muôn xác lá
cùng hồi sinh cất tiếng hát thần tiên.
lạ lùng thay, chỉ chiếc lá đang rơi
chỉ chiếc lá chẳng mùa thu nào đến
chỉ chiếc lá làm lòng tôi xao xuyến
vừa úa vàng buông cánh giữa thơ tôi.
(04/09/2020)
BÓNG TỐI
I
Giắt bóng tối lên trần xe
Đuổi đêm khuya bằng ánh đèn hoài niệm
Núi lướt chân trời
Xé mây bạc đầu lao tới
Các anh nằm dưới lũng sâu
Cây rừng duỗi chân trùm phủ.
II
Tôi đứng ngó đại ngàn
Xác xơ một đời phế tích
Lòng chớm thấy thiên thu
Trong ngổn ngang trùng trùng tro bụi
Nơi các anh vùi thây
Hài cốt chưa mồ yên mả lặng
Nơi các anh bị bỏ quên
Tung tích vô danh chiến sĩ.
III
Bóng tối chìm ngập bóng tôi
Lanh lảnh rừng kêu núi khóc
Mưa thút thít quanh đây
Nhòe nhoẹt con trăng tháng bảy sụt sùi
Tôi trải tình
Giăng nỗi đau chung
Cuốn quê hương vào lồng ngực đất
Các anh nằm đây
Hương linh phảng phất
Thứ lỗi cho tôi
Đồng đội vô tâm.
IV
Rừng ngậm ngùi xé đất
Ôm các anh vào thân thể bạt ngàn
Tôi yếu ớt ngửa lòng
Rót ngôn ngữ vào thinh không huyền tịch
Mỗi lời thơ ước mong thành lời hịch
Gửi tấm lòng cho thế hệ hậu sinh.
Phạm Hồng Ân
©T.Vấn 2020