Tranh : Léon Spilliarert, Belgian artist
b ư Ớ c C ù N G b Ó N g x Ế
Khi đi qua cầu lúc đứng bóng
hãy lắng nghe từng bước chậm trong đời
có thể lúc nào đó bắt gặp
sự huyền nhiệm tuổi chiều đang rơi
lớp da nhăn như cái túi đựng
đã lâu quên những thứ lỉnh kỉnh bên mình
cứ nhớ một điều không quên được
ai rồi cũng tới chỗ cùng đinh
ừ. trút hết cởi hết cho lời đơm nhẹ
chút mật ngôn còn đọng giữa muôn chiều
ngọt với mình. với người. tất cả
thương yêu này lắng dịu yêu thương
h o à n g x u â n s ơ n
25 Oct. 2020
Tranh : Cabin in autumn, Julie Hart Beer – 1910
thu lây bệnh ngứa da trời
nằm nghiêng nghe thấy cuộc đời chạy rông
đàn kiến tở mở qua sông
lá. lá tấp một bụm hồng thiết thao
trên nóc. quạ khản giọng. gào
trả tôi bạn lữ lời chào muôn xưa
thu đi. còn bợn gió chừa
ngọn tóc bay quá lầu trưa dụi buồn
đẩy người. tới một niềm thương
mà rồi đứng lại bên đường thở than
nghe ai hò giọng xuyến vàng
chim đi một nước cầu sang lại về
đời buồn. luẩn quẩn hòn đê
bàn tay rất tội giữa nghề sinh lao
sân chơi đã trụi cây rào
xin đêm còn chống ngọn sào ăn năn
bước qua. bước qua ân cần
vuốt ve. nắn lại chút trần gian quên
ngày đi có vạn dốc triền
cứ lăn. lăn mãi cũng quen ngấn chiều
dựa. ngồi với tảng hoang liêu
nghe lều thu vãn đôi điều nhớ thương
ơn nhau. giữ lại vô thường
và môi son nhạt mùi hương giảo trình
hoàng xuân sơn
©T.Vấn 2020