Tranh: Black Spruce gallery
b A o l A*
[viết trong ngày mất Thuỳ thi]
em không may cùng ta tai ương
như vì sao vục mặt bên tường
khoảng trắng của đêm. ngày. của đá
đời bỗng chốc buồn như màu sương
ta biết rồi cũng chẳng còn gì
đời sinh động đời cuốn hút đi
chiếc vỏ ốc chiều tà âm lượng
biển phóng sinh và hát rù rì
thời gian đọng lại bên kia núi
những giọt đêm cội nguồn ban mai
có phải hương đi từ khởi thuỷ
đến bao la cùng tiếng thở dài
mùa xuân mang hoa về mật nắng
ta mang nhau vào khúc tự tình
áo thơ âm chữ nằm trong đất
rồi thoát thai đi bóng một mình
sẽ không có gì là vạn đại
bao la. tình rụng cuống bao la
trái cây thơm ngọt đời môi miếng
đã lạc trong nhau nguyện kỹ hà
9:00 am, 21 May 21
*mặt bơ phờ dính gió bao la – Tô Thuỳ Yên
m  Y b à O*
có thật bông phèn hoa đá nở
khi trại săn cửa đóng truy lùng
tin sách dạng bình thường trở lại
nghe mùa bão chữ bước thung dung
chiếc gậy như ý tự vung vẩy
dò đường yêu sách cầu được yêu
cả vũ trụ này xin đóng lại
cho những bức hình tự kỷ thiêu
cùng loài sâu mọt núp trong giấy
mục thể lung linh bóng chiều tà
hóa trị những bài thơ vô nhiễm
nằm nghe huyền nhiệm vỡ sương hoa
câu chữ phớt qua như bánh kẹp
mỏng đời lưu ký nợ âm hao
tin yêu hằng sáng chòm văn bản
thầm lặng vu vi mộ kiếp nào
dư vị nôn nao đẫm cuộc người
khép hờ trang sách phóng nụ cười
chiều đã ung thi tuồng mây bão
sáng hóa mai chào một ngụm rơi
Hoàng Xuân Sơn
14 dec. 2013
*nhan tiểu thuyết – Ngô Thế Vinh
©T.Vấn 2021