
Đặng Xuân Xuyến: BỎ YÊU
Giấc mơ hoa bướm – Tranh: Hoàng Thanh Tâm – Với PTT – Em nhắn gửi ta mấy ý yêu Nào mây lãng đãng quắt quay chiều Nào hanh hao nắng se se lạnh Nào mấy bữa nay lá rụng nhiều. . Ta có cần đâu mấy ý yêu Đừng than nắng nhạt
Giấc mơ hoa bướm – Tranh: Hoàng Thanh Tâm – Với PTT – Em nhắn gửi ta mấy ý yêu Nào mây lãng đãng quắt quay chiều Nào hanh hao nắng se se lạnh Nào mấy bữa nay lá rụng nhiều. . Ta có cần đâu mấy ý yêu Đừng than nắng nhạt
Ngõ vắng – Tranh: Hoàng Thanh Tâm NỠ NÀO THẾ EM Nỡ nào gọi anh bằng chú Để anh nói chuyện không vào Nhìn nhau có chiều gượng gạo Chuyện trò cứ nhạt làm sao . Nỡ nào gọi anh bằng chú Để anh nhanh bạc mái đầu Hơn chừng đôi ba
Khung cửa hẹp – Tranh: Hoàng Thanh Tâm Sao chẳng nói yêu từ sớm Khi anh đương còn trẻ trai Bây chừ lừ đừ, lọm khọm Anh nào dám mộng với ai. . Đâu phải ra chiều ái ngại Đâu phải giả đò lo xa Chỉ e nhỡ đường ân ái Khiến em đứt
Cẩm Tú Cầu – Tranh: Mai Tâm Đừng trách anh ngắc ngứ mãi chữ yêu Chỉ ngấu nghiến em cho nghiền cơn khát Không biết dìu em nương theo câu hát “Yêu nhau mấy núi cũng trèo…” . Đừng trách anh viện mãi số tréo kheo Chỉ muốn cuốn em vướng dây oan nghiệt
Tò He – Ảnh (Nguồn: vietnamlifehack.com) (tặng 1 người em) Phút trải lòng đắng ngắt Điếng lòng người lặng nghe Thương nửa đời nén chặt Nhốt hồn trong xác ve. . Chiều cuối ngày nắng quắt Dụ hồn nhập Tò He (*) —- (*) Tò he: là những hình người, con vật được
Nhà văn Lê Mai (1952-2019) Quyền Được Rên là một truyện ngắn hay, tạo được nhiều chú ý trong dư luận. Lúc sinh thời, Tiến sĩ Ngữ văn Nguyễn Ngọc Kiên đã không tiếc lời ca ngợi: – “Có thể nói mà không sợ ngoa ngôn rằng “Quyền được rên” của nhà văn Lê Mai
Bên rổ rau muống – Tranh: Thanh Châu Trai quê, thì rõ trai quê Dửng dưng phố thị bùa mê trói người Thì quê, chỉ sẵn nụ cười Chỉ trong veo mắt dụ người ngẩn ngơ Ờ thì, nửa tỉnh nửa mơ Trai quê vẫn vậy, vẫn khờ chả khôn… Hà Nội,
Chia Tay – Tranh: Thanh Châu “Đừng Đi” là bài thơ tôi viết rất ngẫu hứng, không phải ngẫu hứng từ chuyện tình cảm của tôi mà ngẫu hứng từ những than vãn dư lệ của một chàng trai trẻ, một người bạn trên facebook. Đêm ấy, đêm 29 tháng 9 năm 2018, những cảm
Bên rổ rau muống – Tranh: Thanh Châu (Đôi dòng cảm nhận khi đọc HỒN QUÊ của nhà thơ Đặng Xuân Xuyến) Khi trên đầu đã 2 thứ tóc, đã sống đủ dài, đã trải nghiệm đủ lao đao lận đận, đã biết thế nào là “lên voi xuống chó”… đáng lẽ phải cố
Chiều 25 tháng 7 (2021), rảnh thời gian tôi mở tủ sách lấy tập thơ “THĂM THẲM BÓNG LÀNG” của nhà thơ Đinh Sỹ Minh ra đọc lại. Trong 45 bài thơ của “THĂM THẲM BÓNG LÀNG”, bài thơ “Quê Choa” với ngôn từ mộc mạc, với cách viết ngẫu hứng và hồn nhiên đã
Tủi thân – Tranh: Hoàng Thanh Tâm Bài thơ “Khóc Chồng” của nhà thơ Đồng Thị Chúc, viết từ những năm cuối thập niên 80 của thế kỷ XX, nhưng mãi tới ngày 29 tháng 7 năm 2021 bà mới đưa lên facebook giới thiệu với bạn bè: KHÓC CHỒNG Vừa mới hôm qua thức
Rượu, giai nhân và thi sĩ – Tranh: Thanh Châu (HAY NỖI BUỒN RIÊNG MÌNH VÀ NỖI BUỒN NHÂN THẾ CỦA NHÀ THƠ ĐẶNG XUÂN XUYẾN?) * Tuần trước, nhà thơ Đặng Xuân Xuyến gửi cho tôi chùm thơ về rượu của anh và bảo để tôi đọc cho vui. Nhưng vui sao được khi mà cả chùm 10 bài thơ đều thấm