T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

Đặng Xuân Xuyến

Đặng Xuân Xuyến

Tên thật: ĐẶNG XUÂN XUYẾN, sinh ngày 17 tháng 04 năm 1966. Quê quán: Đỗ Hạ, Quang Vinh, Ân Thi, Hưng Yên. Trú quán: Hà Nội. Tốt nghiệp Đại học Văn Hóa Hà Nội năm 1993. MỘT SỐ TÁC PHẨM ĐÃ XUẤT BẢN: đọc tiếp

ĐẶNG XUÂN XUYẾN: XEM BÓI

– Tặng nhà thơ Ái Nhân – –Cưới vợ rồi lại bỏĐủ 3 lần mới thôiĐời lấm lem, vẹo vọRút ruột mà nhả tơ..Đi xem thầy bảo thếVề nhà cứ lo loĐường tình duyên đến tệNửa đời đằm bến mê..Mẹ bảo, xưa ông ngoạiKhen cháu mình tài traiDuyên tình tuy lận đậnCông danh ắt phát tài..Giờ

Đọc Thêm »

Đặng Xuân Xuyến: Chùm thơ 20 BÀI 4 CÂU ĐỘC VẬN

THÁNG CHẠP – 2021 Lấp ló đầu thôn tháng Chạp về Thốc chiều, cóng lạnh cả triền đê Thoảng xa xa vọng lời kinh kệ Nấc tiếng ai cầu, nghẹn bến mê! *. PHỦI – với G – Thư gửi mấy lần, chả hồi âm Ai thấu cho ai cạn lệ thầm Người gì mà

Đọc Thêm »

ĐẶNG XUÂN XUYẾN: BẾN ĐỢI

(tặng G) . Chẳng rình em tắm như người ta Anh sỗ sàng dụ em buông thả Vội vã thành đàn bà Ngẩn ngơ làm “vợ người ta” Em mặc miệng đời bủa vây mai mỉa Lời yêu nuốt sâu cuống họng Em thị phi khác thường… . Anh cưới vợ rồi Em lấy chồng

Đọc Thêm »

ĐẶNG XUÂN XUYẾN: NHÉ EM

Con cưới vợ rồi anh sẽ về quê Cấy lúa, trồng rau, nuôi gà, thả cá Em hãy về cùng anh nhóm lửa Nấu canh bầu, che mái dột trời mưa. . Hiểu nhau rồi sao ngần ngại dạ thưa  Cứ ngơ ngẩn đò đưa những đẩu đâu thiên hạ Chuyện hai ta sao lại

Đọc Thêm »

ĐẶNG XUÂN XUYẾN: GÁ TÌNH

Rồi em cũng phải gả chồngRồi tôi cũng phải làm chồng người taThôi thì hai bảy mười baBữa nào trời đẹp tôi qua bỏ trầu..Người ta lấy bạc bắc cầuĐể tôi sấp ngửa cơi trầu lỡ duyênNgười ta khát lộc say quyềnĐể em phận gái thuyền quyên bẽ bàng..Gặp nhau khi đã trễ tràngDở dang

Đọc Thêm »

ĐẶNG XUÂN XUYẾN: RƯỢU VỚI BẠN

– tặng Đỗ Tuân, bạn tôi – . Nào thì chén nữa, thêm chén nữa Uống cạn đêm nay cho đã thèm Tao mày đằng đẵng bao niềm nhớ Ngán đếch rượu kia khuấy say mèm.  . Ừ, mày chửa say, tao chửa say Mấy chuyện oán ân khó tỏ bày Thiên hạ đo tình

Đọc Thêm »

Đặng Xuân Xuyến: NẺO VỀ/NGẠO MÌNH

         NẺO VỀ                   (tặng N.T.Y) Gió thừa luấn quấn ngõ trưa Và mưa luẩn quẩn góc vừa chạm rơi Tiếng cười trớt quớt lả lơi Đủ se sắt, đủ rã rời ngõ mưa. Nắng chừa một rẻo xa xưa Rủ mưa giăng quẩn ngõ trưa nẻo về. *.             Hà Nội, sáng 07-02-2022 NGẠO

Đọc Thêm »

ĐẶNG XUÂN XUYẾN: CHUYỆN CỦA CHỊ LINH GIÒ CHẢ

Cõi người ta (2) – Tranh: Thanh Châu Hôm trước, lâu rồi, chả hiểu duyên cớ gì, chị Linh giò chả tự dưng “bắt chuyện”: – Em vất vả nên trông già hơn chị gái anh chứ thực ra tuổi tác thì em còn kém chị gái anh đến mấy tháng đấy. Nghe buồn cười

Đọc Thêm »