T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

Hoàng Quân

Hoàng Quân

Hoàng Quân Tên thật Hoàng Thị Ngọc Thúy. Gia đình người Huế. Đã sống ở Quảng Ngãi, Đà Nẵng, Sài Gòn. Từ năm 1982 định cư ở Đức Quốc. Đã cộng tác với các báo: Măng Non, Văn Nghệ Trẻ (Đức Quốc); Viết & Đọc (Na- Uy); Tin Văn (Pháp); Làng Văn (Gia-Nã-Đại); Thế Kỷ 21, Phụ Nữ Diễn Đàn, Diễn Đàn Thế Kỷ, Saigonocean... (Hoa-Kỳ) Đã xuất bản: Bông Hoa Trên Phím (truyện ngắn, 2015); Nhớ Tiếng À Ơi (truyện ngắn, 2016); Đứng Ngẩn Trông Vời (2020); Long Lanh Màu Trời (2020); Sợi Vắn Sợi Dài (2021). Tác phẩm đã xuất bản (trong tủ sách điện tử TV&BH): Bông Hoa Trên Phím (tập truyện) (2017); Nhớ Tiếng À Ơi (tập truyện) (2018); Đứng Ngẩn Trông Vời (tập truyện) (2020); ; Long Lanh Màu Trời (2022);

Hoàng Quân: Tặng vật mùa xuân

Nàng áp điện thoại sát tai, lắng nghe. Tiếng Hường rộn ràng: -Ê, bữa nay tao có tin hấp dẫn cho mày nè. Gọi miễn phí qua messenger, may rủi lắm. Thì vậy, người ta chẳng nói, của rẻ là của ôi sao. Mà đây lại là của không tốn tiền, nghe tiếng được, tiếng

Đọc Thêm »

Hoàng Quân: World Cup, Nhớ Mạ

Mẹ Con, tranh Nguyễn Đức Tuấn Đạt Mùa Giải Bóng Đá Quốc Tế, khi những người hâm mộ bóng đá rộn ràng bàn tán về những cặp giò vàng, về những đường banh đẹp, những cú đá long trời lở đất, lòng tôi bùi ngùi, xốn xang nhớ mùa Giải Bóng Đá Quốc Tế năm

Đọc Thêm »

Hoàng Quân: Diễm Nay

Mùa Giáng Sinh, hai vợ chồng nàng có sứ mệnh đặc biệt: hộ tống thân mẫu chàng và thân phụ nàng về Việt Nam. Đi chung đường bốn người. Nhưng đến Sài Gòn, chia thành hai nhóm. Chồng nàng cùng thân mẫu tá túc nhà người bà con ở quận Mười. Nàng cùng thân phụ

Đọc Thêm »

Hoàng Quân: Hình như là…

Người bạn nàng, bạn thời trung học, tha thiết rủ rê nàng sang Mỹ chơi một chuyến. Hắn bảo, nhà cửa hắn rộng rãi thoải mái, không việc gì phải nộp tiền cho khách sạn. Vẫn giọng cà chớn ngày xưa, hắn cười ha hả trong điện thoại: -Đi cho biết đó biết đây, ở

Đọc Thêm »

Hoàng Quân: Thầy trò một thuở

Thầy giáo- Tranh Nguyễn Đức Tuấn Đạt  (Nhớ thầy và bạn bè lớp 10B trường Trần Quốc Tuấn) Mãi đến năm 2003, tôi mới về lại Quảng Ngãi, mặc dầu từ năm 1995, tôi đã nhiều lần đi làm việc hoặc nghỉ phép ở Việt Nam. Tuổi mười sáu, tôi rời Quảng Ngãi. Những nặng

Đọc Thêm »

Hoàng Quân: Cẩm Thành

Thương tặng chị tôi Cẩm Thành là mỹ từ của thành cổ Quảng Ngãi, được xây dựng năm 1807, hoàn thành năm 1815… Người xưa cho rằng địa cuộc nơi đây tụ hội khí thiêng, văn mạch của miền đất núi Ấn, sông Trà, nên Cẩm Thành trở thành địa danh văn hoá của Quảng

Đọc Thêm »

Hoàng Quân: LONG LANH MÀU TRỜI

Xin Bấm Vào Đây Để Mở Hoặc Tải Về Máy: LONG LANH MÀU TRỜI Long Lanh Màu Trời, hay lá thư gửi vào Không Long Lanh Màu Trời, tựa một đoản văn tự sự, được Hoàng Quân chọn dùng làm tựa cho cuốn tuyển tập thứ tư của riêng mình, sau Bông Hoa Trên Phím

Đọc Thêm »

Hoàng Quân: Một Trăm Chỗ Lệch

Thỉnh thoảng nổi hứng, ông bảo, để ông nấu nướng, bà dọn dẹp rửa chén. Ông nấu nhanh, mắm muối mạnh tay. Khi nghe ông thông báo trổ tài món thịt heo kho trứng, bà tưởng như lượng Cholesterol phóng vút lên trần nhà. Ông khuân về tảng thịt hai rọi, chứ không phải ba

Đọc Thêm »

Hoàng Quân: Em Tôi

(Thương tặng em tôi) Em nhỏ hơn tôi đúng hai tuổi. Chúng tôi cùng chào đời vào tháng Ba, cách nhau hai ngày. Hồi nhỏ, chúng tôi trông sàn sàn nhau. Mạ chúng tôi thường may sắm cho hai đứa cùng lúc, từa tựa nhau. Tôi được bộ đồ có hình trái lê, em được

Đọc Thêm »

Hoàng Quân: Đôi lời chia sẻ

Tác giả trong thư phòng gia đình T.Vấn (Tháng 2/2018) Chiều cuối năm, anh Lê Hữu gởi email báo tin chị Oanh vừa qua đời. Đột ngột quá, tôi sững sờ, tính vào bàn phím, viết đôi lời chia buồn cùng anh Vấn. Chưa viết, tôi thấy email của anh Vấn với tựa đề: “Chia

Đọc Thêm »

Hoàng Quân: Thoáng hương mùa cũ

Trang Vở Cũ – Tranh Hoàng Thanh Tâm Mùa lễ, đám con nít gặp nhau ở nhà ông bà Ngoại, vui mừng tở mở. Đêm nào chúng cũng thức khuya lắc, khuya lơ. Sáng dậy trưa trật, trưa trờ. Mở mắt, mở miệng, như bầy tằm ăn rỗi. Chúng lau chau một hồi là tủ

Đọc Thêm »

Hoàng Quân: Thương tiếc nhà thơ Tôn Nữ Hỷ Khương

Nhờ những tình cờ may mắn, tôi quen nhà thơ Tôn Nữ Hỷ Khương, tác giả bài thơ “Còn gặp nhau…”. Một bài thơ được biết bao người yêu thích, trích dẫn, chuyền tay nhau đọc, được viết thư pháp trên giấy, trên lụa, trên đá… Gần 20 năm trước tại München, nước Đức, tôi

Đọc Thêm »