T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

Hoàng Quân

Hoàng Quân

Hoàng Quân Tên thật Hoàng Thị Ngọc Thúy. Gia đình người Huế. Đã sống ở Quảng Ngãi, Đà Nẵng, Sài Gòn. Từ năm 1982 định cư ở Đức Quốc. Đã cộng tác với các báo: Măng Non, Văn Nghệ Trẻ (Đức Quốc); Viết & Đọc (Na- Uy); Tin Văn (Pháp); Làng Văn (Gia-Nã-Đại); Thế Kỷ 21, Phụ Nữ Diễn Đàn, Diễn Đàn Thế Kỷ, Saigonocean... (Hoa-Kỳ) Đã xuất bản: Bông Hoa Trên Phím (truyện ngắn, 2015); Nhớ Tiếng À Ơi (truyện ngắn, 2016); Đứng Ngẩn Trông Vời (2020); Long Lanh Màu Trời (2020); Sợi Vắn Sợi Dài (2021). Tác phẩm đã xuất bản (trong tủ sách điện tử TV&BH): Bông Hoa Trên Phím (tập truyện) (2017); Nhớ Tiếng À Ơi (tập truyện) (2018); Đứng Ngẩn Trông Vời (tập truyện) (2020); ; Long Lanh Màu Trời (2022);

Hoàng Quân: Một Trăm Chỗ Lệch

Thỉnh thoảng nổi hứng, ông bảo, để ông nấu nướng, bà dọn dẹp rửa chén. Ông nấu nhanh, mắm muối mạnh tay. Khi nghe ông thông báo trổ tài món thịt heo kho trứng, bà tưởng như lượng Cholesterol phóng vút lên trần nhà. Ông khuân về tảng thịt hai rọi, chứ không phải ba

Đọc Thêm »

Hoàng Quân: Em Tôi

(Thương tặng em tôi) Em nhỏ hơn tôi đúng hai tuổi. Chúng tôi cùng chào đời vào tháng Ba, cách nhau hai ngày. Hồi nhỏ, chúng tôi trông sàn sàn nhau. Mạ chúng tôi thường may sắm cho hai đứa cùng lúc, từa tựa nhau. Tôi được bộ đồ có hình trái lê, em được

Đọc Thêm »

Hoàng Quân: Đôi lời chia sẻ

Tác giả trong thư phòng gia đình T.Vấn (Tháng 2/2018) Chiều cuối năm, anh Lê Hữu gởi email báo tin chị Oanh vừa qua đời. Đột ngột quá, tôi sững sờ, tính vào bàn phím, viết đôi lời chia buồn cùng anh Vấn. Chưa viết, tôi thấy email của anh Vấn với tựa đề: “Chia

Đọc Thêm »

Hoàng Quân: Thoáng hương mùa cũ

Trang Vở Cũ – Tranh Hoàng Thanh Tâm Mùa lễ, đám con nít gặp nhau ở nhà ông bà Ngoại, vui mừng tở mở. Đêm nào chúng cũng thức khuya lắc, khuya lơ. Sáng dậy trưa trật, trưa trờ. Mở mắt, mở miệng, như bầy tằm ăn rỗi. Chúng lau chau một hồi là tủ

Đọc Thêm »

Hoàng Quân: Thương tiếc nhà thơ Tôn Nữ Hỷ Khương

Nhờ những tình cờ may mắn, tôi quen nhà thơ Tôn Nữ Hỷ Khương, tác giả bài thơ “Còn gặp nhau…”. Một bài thơ được biết bao người yêu thích, trích dẫn, chuyền tay nhau đọc, được viết thư pháp trên giấy, trên lụa, trên đá… Gần 20 năm trước tại München, nước Đức, tôi

Đọc Thêm »

Hoàng Quân: Màu xanh vô biên

Thư pháp của thi sĩ Trụ Vũ Tập truyện Long Lanh Màu Trời ra đời như một món quà tôi mừng tôi tròn tuổi. Vì tình hình dịch bệnh, sách đặt ở Mỹ gởi sang Đức có thể rất chậm trễ. Anh Lê Hân, nhà xuất bản Nhân Ảnh đề nghị, đặt thử một cuốn

Đọc Thêm »

Hoàng Quân: Chợ trời làng Rất Gần

Chủ Nhật tươi hồng, xóm nhỏ nơi tôi ở bỗng rộn ràng, nhộn nhịp, khác hẳn với những Chủ Nhật im ắng thường lệ, là ngày nghỉ ngơi của mọi người. Xóm tôi nằm cuối làng Rất Gần (Rödgen đọc tiếng Đức nghe giống như “Rất Gần”), thuộc thành phố Bad Nauheim, một thành phố

Đọc Thêm »

Hoàng Quân: Quà thơ từ thi sĩ Trụ Vũ

Anh Nguyên Đạo Văn Công Tuấn viết bài “Vô Ngã thì ai là tôi?” bắt nguồn từ “những suy nghĩ” của anh, sau khi tôi khoe “món quà thơ” thi sĩ Trụ Vũ gởi tặng. Tất nhiên, như một chuyện nên làm, phải làm, tôi lại “khoe” tiếp với bác Trụ Vũ bài viết có

Đọc Thêm »

Hoàng Quân: Mạ Đi Thi

  Mẹ Con, tranh Nguyễn Đức Tuấn Đạt Mạ xếp hạng chuyện học hành của con cái là quan trọng hàng đầu. Với tiệm sách và quán cà phê, Mạ đã quán xuyến, lo cho gia đình có cuộc sống sung túc, thoải mái một thời gian dài. Chỉ hơn một năm sau cuộc đổi

Đọc Thêm »

Hoàng Quân: Món Quà Cho Con

                                                 Mẹ Con- Tranh Nguyễn Đức Tuấn Đạt Lúc chị sanh con đầu lòng, cha mẹ chị còn ở Việt Nam. Mấy anh chị em của chị sống tứ tán khắp nơi trên nước Đức. Đứa bé là cháu nội, ngoại đầu tiên. Bởi thế, hai họ xúm lại nâng niu cháu. Các dì,

Đọc Thêm »

Hoàng Quân: Mật Ong của Ba

  Cha Con- Tranh Hoàng Thanh Tâm   Mới đó, Ba lìa đời đã bốn năm. Hai đứa con út của Ba, nay đã “già” hơn Ba thuở Ba đi tù cải tạo năm 1975. Giờ đây, mỗi khi bầy con quây quần kể chuyện, nhắc đến Ba thuở xưa, như nhắc một ông cụ,

Đọc Thêm »

Hoàng Quân: Con đường mùa xuân

Xuân- Tranh Hoàng Thanh Tâm   Diệu nhận điện thư của Loan với tựa đề: “Tin giựt gân”. Tính Loan vẫn vậy, luôn nổi đình, nổi đám. Diệu như nghe Loan liến thoắng: “Mi biết hôm qua tao gặp ai ngoài phố không? Bà Liên Diệp! Chị con Liên Hương. Tao mừng quá trời. Tao

Đọc Thêm »