T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

Phan

Phan

Tôi có vài người bạn trẻ, biết nhau qua chữ nghĩa. Trong đó có Phan. Người bạn trẻ này khác người ở chỗ chỉ thích lang thang những vỉa hè, nghe ngóng chuyện nước mắt nụ cười của bàn dân thiên hạ, để rồi đêm về, cùng với chữ nghĩa anh cũng khóc cười như thể những hệ lụy ấy là của riêng cuộc đời anh. Xưa nay, ít người viết từ và trên những vỉa hè. Nhưng anh bạn trẻ của tôi đã chọn cho mình cách thế cho chữ nghĩa xuống đường, nôm na của “nhập thế”. Tôi gọi người bạn trẻ đáng yêu của tôi bằng cái tên “Phan Vỉa Hè” (T.Vấn)

Phan: MƯA NHỚ AI

Mưa – Tranh: THANH CHÂU Mưa hay làm cho người ta nhớ, nhưng nhớ ai, nhớ gì, lại rất mơ hồ trong tâm trí vì mưa làm chậm lại nhịp sống; ngược với nắng làm người ta hưng phấn, nghĩ tới tương lai, nghĩ về phía trước thì mưa làm người ta chùn bước lại,

Đọc Thêm »

Phan: TU CHỢ

Khung Cửa Hẹp – Tranh: HOÀNG THANH TÂM Một hôm, bác Năm bán gánh chè ngang qua nhà tôi ban trưa. Mẹ tôi đang quét lá dưới gốc cây mảng cầu cổ thụ bên hông nhà, lá gom lại cả đống, tôi lo việc hốt lá. Mẹ tôi nói với bác Năm vừa tới ngõ,

Đọc Thêm »

Phan: EM VỀ THÁNG BA

Tranh (minh họa): BẢO HUÂN Tố Như tiên sinh đã để lại cho hậu thế câu thơ tháng ba đẹp như tranh trong truyện Kiều, “cỏ non xanh dợn chân trời/ cành lê trắng điểm một vài bông hoa…” Đọc xong câu thơ thì nửa số người đọc đã nhắm mắt lại để hình dung

Đọc Thêm »

Phan: LÒNG TRẮC ẨN

Sen – Tranh: MAI TÂM Đã bao giờ bạn cầu nguyện một điều gì chưa? Hầu như trong chúng ta, ai cũng đã từng chắp tay cầu nguyện một điều gì vì lòng trắc ẩn khi nhìn cảnh hoang tàn đổ nát ở dải Gaza, vạn gia đình bồng bế nhau chạy giặc, những nấm

Đọc Thêm »

Phan: KHÁNH TẬN

Cõi Người Ta – Tranh: THANH CHÂU Khi còn đi học, những lúc rảnh rỗi tôi thường đọc sách như các anh tôi chứ không có suy nghĩ gì khác. Nhưng khi có bạn ghé nhà rủ đi đá banh, đi rong chơi thì gấp quyển sách lại, những gì vừa đọc, xin trả lại

Đọc Thêm »

Phan: MY

Cô Gái – Tranh: DIỄM HẠ Tiếng bánh xe máy bay chạm đất làm tôi bừng tỉnh. Thế là chuyến bay dài như trắc ẩn trong lòng mấy mươi năm xa đã về đến quê nhà, trắc ẩn trong lòng về chuyện My chưa hề nguôi sau nhiều năm không gặp, nhiều năm muốn quên

Đọc Thêm »

Phan: CHIỀU TRÊN PHÁ TAM GIANG

Cám Ơn Hoa Đã Vì Ta Nở – Tranh (sơn dầu): MAI TÂM Tôi đã gặp nhà thơ Tô Thùy Yên lúc ông còn sinh tiền đôi lần. Lần gặp nhớ nhất là hôm nhà thơ Phan Xuân Sinh ra mắt tập thơ “Bơi trên dòng nước ngược” của anh ở Houston. Đêm đó thâu

Đọc Thêm »

Phan: ĐUÔI BÒ NƯỚNG MỌI

Bức Tượng Già Lam – Tranh: THANH CHÂU Được người bạn làm chung cho tôi gói thuốc bắc. Cô ấy hỏi, “anh có biết là thuốc gì không?” Tôi trả lời, “Hỏi người cho em chứ sao hỏi anh. Thuốc bắc bao la như nước Tàu thì chỉ người bốc thuốc biết chứ ai biết!”

Đọc Thêm »

Phan: NGOÀI KIA TUYẾT RƠI ĐẦY

Tranh: THANH CHÂU Có lời bài hát xưa nào đó mà tôi còn nhớ loáng thoáng trong đầu, “ngoài kia tuyết rơi đầy, sao em không đến bên tôi chiều nay…” chỉ nhớ mỗi câu ấy thôi nên ngân nga cho đỡ buồn khi mỏi mắt nhìn ra cửa sổ… ngoài kia tuyết rơi đầy.

Đọc Thêm »

Phan: KHÔNG DÁM CÂN SAO BIẾT NẶNG NHẸ

Mê Cung – Tranh: THANH CHÂU Những ngày cuối năm thật rối trí vì không hiểu! Tôi có cô bạn làm chung đã lâu, thỉnh thoảng cô mời tôi sang nhà cô nhậu chơi cuối tuần với ông xã em, và anh Hai em. Thế là ba tay chung ông trời dần quen mặt, nhậu

Đọc Thêm »

Phan: XUÂN QUỲNH

Cây Đời Vẫn Xanh – Tranh (sơn dầu): MAI TÂM 1. QUỲNH GIAO Sáng hai mươi tám tết, tôi đạp xe xuống quán cà phê Quỳnh Giao ở gần nhà. Quỳnh Giao học sau  tôi hai lớp ở trường trung học vài năm trước, nay thì mức độ nổi tiếng của cô ấy như vết

Đọc Thêm »

Phan: LẼ RA MÙA NÀY

Bên Rổ Rau Muống – Tranh: THANH CHÂU Trời ảnh hưởng bão nên trở lạnh, lẽ ra mùa này rảnh lúc nào là ra hồ câu cá lúc nấy, ngược lại ngồi nhà như bị nhốt, bị cầm chân thời đại dịch. Ngồi nhà ắt sinh chuyện vì nhàn cư vi bất thiện, chẳng nghĩ

Đọc Thêm »