T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

Phan

Phan

Tôi có vài người bạn trẻ, biết nhau qua chữ nghĩa. Trong đó có Phan. Người bạn trẻ này khác người ở chỗ chỉ thích lang thang những vỉa hè, nghe ngóng chuyện nước mắt nụ cười của bàn dân thiên hạ, để rồi đêm về, cùng với chữ nghĩa anh cũng khóc cười như thể những hệ lụy ấy là của riêng cuộc đời anh. Xưa nay, ít người viết từ và trên những vỉa hè. Nhưng anh bạn trẻ của tôi đã chọn cho mình cách thế cho chữ nghĩa xuống đường, nôm na của “nhập thế”. Tôi gọi người bạn trẻ đáng yêu của tôi bằng cái tên “Phan Vỉa Hè” (T.Vấn)

Phan: Tết trong lòng

Tết Ngoài Trời – Ảnh: Lưu Na 1. Tết tới rồi! Nhóm người Việt trong hãng tôi đang đóng tiền hào phóng vì năm nay anh chị em làm thêm giờ được khá nên đóng khá để làm tất niên, mời đồng nghiệp Liên Hợp Quốc trong hãng ăn tết Việt nam với chúng tôi

Đọc Thêm »

Phan: Thương thân con én

Những Vòng Đời – Tranh: Mai Tâm Già Phiệt ngồi một mình trên cái ghế đá lạnh căm ngoài lối đi dài suốt của một loạt nhà hàng, tiệm, quán… Già thở ra cả mùa đông trong làn khói trắng ru đời vào quên lãng. Rồi một bóng người ghé qua chỗ già ngồi, trò

Đọc Thêm »

Phan: Anh còn nợ em

Tình yêu và Cuộc sống – Tranh: Mai Tâm Một ngày mùa đông. Tôi thức dậy hơi muộn vì hôm qua làm ca đêm. Nhìn ra cửa sổ vẫn âm u bầu trời và hơi lạnh dưới sàn nhà đủ biết bên ngoài lạnh nhiều… Ngồi uống ly cà phê đầu ngày trong căn nhà

Đọc Thêm »

Phan: Lộ đỏ ngày tết

Thủy Mặc – Tranh: Mai Tâm Con lộ đỏ chạy dọc theo bờ sông quê tôi là cả tuổi nhỏ đến trường với nắng bụi mưa sình. Nhưng sau hoà bình, hay tôi đã lớn khi biết quan sát những thay đổi xung quanh mình. Có một khúc sông không kè sát với con lộ

Đọc Thêm »

Phan: Thật khả kính

Thử Thách – Tranh: Mai Tâm Tết tới rồi! Trời hôm nay lạnh căm căm, lất phất mưa thêm não lòng những người đa cảm, luôn cả những người đang cảm thời tiết. Ai cũng dán mắt lên cái đồng hồ treo tường vì trông giờ về. Thế mà bà sếp thân thương lại đến

Đọc Thêm »

Phan: Nhặt tiếng chim rơi

Trên Đỉnh – Tranh: Mai Tâm Anh bạn lớn hơn tôi một tuổi. Năm đó tôi với anh đang bàn về tờ báo xuân trên lầu của toà soạn, mấy cô làm việc dưới nhà vọng tiếng lên cầu thang, “mời hai bác xuống xơi cơm…” Bữa trưa ở toà soạn thường là ăn cho

Đọc Thêm »

Phan: Những chuyện vặt năm qua

Chờ – Tranh: Mai Tâm 1. Tan hãng. Thường thì những người phải đón con nhỏ ở nhà trẻ, trường học, là những người phải về ngay cho đỡ bị kẹt xe. Những người không có việc gì phải về nhà vội thì nhẩn nha làm điếu thuốc, tán gẫu với đồng nghiệp một lát

Đọc Thêm »

Phan: Người yêu Chúa nhất

Vô Ưu – Tranh: Thanh Châu Cái tên đi học rất tân thời của Síu thì tôi không thích. Tôi thích tên Síu từ hôm nghe mẹ Síu gọi: “Síu ơi, con có bạn đến chơi kìa!” Tôi không muốn giải thích với bà là Síu nhờ tôi đến nhà để giúp Síu làm toán

Đọc Thêm »

Phan: dòng nhớ…

Nhớ -Tranh: Mai Tâm Những lọn gió tàn thu rít ngọn cây vặt lá, lão Tự vặt tờ lịch Đông chí, không vứt vô sọt rác như thường ngày. Tờ lịch Tàu qua Mỹ đã bao năm vẫn tèm lem như in ở Chợ lớn ngày nào. Không biết bao giờ người ta mới biết

Đọc Thêm »

Phan: Còn không em những hàng me…

Thành Phố Lá Me Xanh – Tranh: Thanh Châu 1. Tôi nhớ xa xưa lắm, năm tôi mười lăm, mười sáu tuổi. Một trưa hè tôi đạp xe về vùng quê thăm người bạn học. Tôi với nó đi tắm sông. Chỉ băng qua cánh đồng cỏ tranh không lớn đã tới sông rộng. Nhưng

Đọc Thêm »

Phan: phật phật ma ma…

Tranh: Trần Thanh Châu Vợ chồng anh Hiếu được anh chị em ở địa phương gọi thân mật là “đôi bạn điểm mười”. Anh chị không phản đối vì anh gầy chính xác như con số một mà chị thì tròn như con số không. Nhưng anh chị thuộc loại người chấp nhận số phận

Đọc Thêm »

Phan: cổ tích & đời thường…

Cổ Tích – Tranh: Thanh Châu Thế giới cổ tích luôn hấp dẫn những chú bé giàu tưởng tượng mà tôi là một trong số bạn bè thuở nhỏ thích thả trí tưởng theo những trang cổ tích dưới ánh đèn dầu về đêm, thả ước mơ vào giấc ngủ bay theo những cánh diều

Đọc Thêm »