T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

Nguyễn Minh Phúc

Nguyễn Minh Phúc

Nguyễn Minh Phúc, tên thật và bút hiệu. Quê quán ở Quảng Ngãi. Anh mất ngày 04/10/2020, để lại nhiều thương tiếc cho gia đình, bạn bè và bạn đọc; để lại cho đời hàng ngàn bài thơ và khoảng hơn 50 Truyện ngắn, Truyện vừa. Tác phẩm đã xuất bản (trong tủ sách điện tử TV&BH): Tuyển Tập Một Đời Thơ (2021);

Nguyễn Minh Phúc: CÓ THẬT VẬY KHÔNG

Cái bóng – Tranh: Thanh Châu Tôi không xem những giòng tôi viết sau đây là một truyện ngắn vì phần lớn mang tính tự sự. Không có hơi hướng nào của văn chương, mở gút, của tình tiết, bố cục… Nó chỉ giản đơn là một câu chuyện riêng tư, đúng hơn là câu

Đọc Thêm »

Nguyễn Minh Phúc: CHÙM HOA TÍM

Chùm hoa cẩm tú cầu – Tranh: Mai Tâm Mãi đến sau nầy, khi tất cả qua đi và tôi bình tâm lại thì mọi chuyện đã chấm dứt. Cái ga xép cạnh thị trấn heo hút hàng ngày xì xịch đoàn tàu tỏa khói đen ngòm được thay bằng nhiều ngôi biệt thự có

Đọc Thêm »

Nguyễn Minh Phúc: CHIẾC ĐÒN GÁNH

Ảnh (keditim.net) Những người phụ nữ quê tôi không ai không biết đến chiếc đòn gánh vì ai cũng đã từng hơn một lần gánh nó trên vai. Quê tôi miền Trung nghèo lắm. Từ những bé gái mới lớn lam lũ giúp mẹ thổi cơm gánh nước, đôi vai nhỏ như oằn xuống với

Đọc Thêm »

Nguyễn Minh Phúc: Tuyển Tập Một Đời Thơ

Xin Bấm Vào Đây Để Mở Hoặc Tải Về Máy Tuyển Tập MỘT ĐỜI THƠ-hoàn chỉnh Nén hương lòng cho ngày giỗ đầu người thơ Nguyễn Minh Phúc Nguyễn Minh Phúc đã từng lặng lẽ đến với trang Web văn học T.Vấn & Bạn Hữu. Một ngày tháng 10 năm 2018, tôi nhận được 3

Đọc Thêm »

Nguyễn Minh Phúc: CHIẾC ĐĨA THỜI KHANG HY

Ảnh minh họa (Nguồn: http://gomsu.divashop.vn) Tôi có thú vui duy nhất là chơi đồ cổ. Không thể diễn tả cái niềm đam mê cuồng nhiệt ấy trong một vài trang giấy. Hệt như người ta mê cải lương, mê bóng đá, mê các ngôi sao, mê sách vở …. Nói tóm lại, đứng trước món

Đọc Thêm »

Nguyễn Minh Phúc: CHAI RƯỢU TẮC KÈ

Cõi người ta (5) – Tranh: Thanh Châu Tôi thường gặp bà lão cầm cái nón tơi rách xin ăn trong quán cà phê ghé vào buổi sáng làm vài ngụm trước lúc đi làm. Bà già hom hem, lưng còng như con tôm tích, lọng cọng vừa đi vừa dò dẫm đường bằng chiếc

Đọc Thêm »

Nguyễn Minh Phúc: CÁI TÁT

Hai chị em – Tranh: Mai Tâm Tôi thật không biết mình phải làm gì trong lúc nầy, khi mà đám bạn nhảy đang điên cuồng ôm lấy nhau, đầu tóc rũ rượi, áo quần xộc xệch, quấn vào nhau như những con rắn. Lần đầu tiên tôi đến đây, một quán rượu lạ hoắc

Đọc Thêm »

Nguyễn Minh Phúc: CƠN MƯA NGHỊCH MÙA

Mưa – Tranh: Thanh Châu Toàn thức dậy vào lúc nửa đêm. Trời nóng như thiêu đốt, những cơn gió hiếm hoi phả vào giờ này càng mang theo hơi ngột ngạt của một đêm mùa hè khiến anh không ngủ được. Anh lò dò trong đêm tìm công tắc đèn, quờ dép rồi bước

Đọc Thêm »

Nguyễn Minh Phúc: BẾN TÌNH

  Tình chôn cuối phố – Tranh: Thanh Châu Chuyến tàu suốt đỗ vào ga Mương Mán lúc hai giờ sáng. Tôi xuống tàu, lơ ngơ không biết đi về đâu giữa đêm hôm khuya khoắt này. Bức thư Hiên gởi cho tôi vẫn còn nằm trên ngực áo với những lời viết nồng nàn:

Đọc Thêm »

Nguyễn Minh Phúc: ĐIỀU KHÔNG PHẢI CỦA MÌNH

  Tình chôn cuối phố – Tranh: Thanh Châu Hơi thở của Trâm nóng hổi sau gáy anh. Đôi môi cong vít xuống đong đưa trên miệng anh ngọt lịm. Bờ ngực cô phốp pháp trắng hồng áp sát vào mặt anh. Tiếng rên rĩ, tiếng thở hổn hển của người đàn bà từng trải

Đọc Thêm »