T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

Louise Glück: Dawn-Bình Minh/First Snow-Tuyết Đầu Mùa/Earthworm-Giun Đất – (Phạm Doanh chuyển ngữ)

Bình Minh – Tranh: Mai Tâm

Dawn

 

1.

Child waking up in a dark room

screaming I want my duck back, I want my duck back

 

in a language nobody understands in the least—

 

There is no duck.

 

But the dog, all upholstered in white plush—

the dog is right there in the crib next to him.

 

Years and years—that’s how much time passes.

All in a dream. But the duck—

no one knows what happened to that.

 

2.

They’ve just met, now

they’re sleeping near an open window.

 

Partly to wake them, to assure them

that what they remember of the night is correct,

now light needs to enter the room,

 

also to show them the context in which this occurred:

socks half hidden under a dirty mat,

quilt decorated with green leaves—

 

the sunlight specifying

these but not other objects,

setting boundaries, sure of itself, not arbitrary,

 

 

 

 

Bình Minh

 

1.

Đứa trẻ thức dậy trong một căn phòng tối

hét lên Con muốn có lại con vịt của con , con muốn có lại con vịt của con

 

bằng một ngôn ngữ không ai hiểu được cả—

 

Không có vịt nào cả.

 

Nhưng con chó, hoàn toàn được bọc trong vải bông trắng—

con chó ở ngay đó trong cũi bên cạnh nó.

 

Năm này qua năm khác – đó là biết bao thời gian trôi qua.

Tất cả chỉ trong một giấc mơ. Nhưng con vịt—

không ai biết điều gì đã xảy ra với nó.

 

2.

Bây giờ họ mới gặp nhau,

họ đang ngủ gần một cửa sổ đang mở.

 

Một phần để đánh thức họ, để đảm bảo với họ

rằng những gì họ nhớ về đêm là chính xác,

bây giờ ánh sáng cần vào phòng,

 

cũng để cho họ thấy bối cảnh mà điều này xảy ra:

tất giấu một nửa dưới tấm thảm bẩn,

chăn bông trang trí bằng lá xanh—

 

ánh sáng mặt trời chỉ định

những thứ này chứ không phải các đối tượng khác,

thiết lập ranh giới, chắc chắn về chính nó, không tùy tiện,

 

 

then lingering, describing

each thing in detail,

fastidious, like a composition in English, even a little blood on the sheets

 

3.

Afterward, they separate for the day.

Even later, at a desk, in the market,

 

the manager not satisfied with the figures he’s given,

the berries moldy under the topmost layer—

 

so that one withdraws from the world

even as one continues to take action in it—

 

You get home, that’s when you notice the mold.

Too late, in other words.

 

As though the sun blinded you for a moment.

 

 

 

 

sau đó kéo dài, mô tả

mọi vật từng chi tiết,

kỹ lưỡng, như một bài luận tiếng Anh,

thậm chí một chút máu trên vải giường—

 

3.

Sau đó, họ rời nhau trong ngày.

Thậm chí sau đó, tại bàn làm việc, trong chợ,

 

người quản lý không hài lòng với những con số đưa anh ta,

những quả dâu mốc dưới lớp trên cùng—

để người ta rút khỏi thế giới

ngay cả khi người ta tiếp tục hành động trong đó—

 

Bạn về đến nhà, đó là khi bạn nhận thấy nấm mốc.

Nói cách khác là quá muộn.

 

Như thể mặt trời đã làm bạn mù trong chốc lát.

 

First Snow

 

Like a child, the earth’s going to sleep,

or so the story goes.

 

But I’m not tired, it says.

And the mother says, You may not be tired but I’m tired—

 

You can see it in her face, everyone can.

So the snow has to fall, sleep has to come.

Because the mother’s sick to death of her life

and needs silence.

 

 

 

Tuyết Đầu Mùa

 

Giống như một đứa trẻ, mặt đất sẽ đi vào giấc ngủ,

hay câu chuyện tiến triễn như thế.

 

Nhưng con không mệt, nó nói.

Và người mẹ nói: Con có thể không mệt nhưng mẹ mệt—

 

Bạn và mọi người đều có thể nhìn thấy điều đó trên khuôn mặt của bà ta,.

Vì vậy, tuyết phải rơi, giấc ngủ phải đến.

Bởi vì người mẹ chán đời đến chết

và cần sự im lặng

Earthworm

 

Mortal standing on top of the earth, refusing

to enter the earth: you tell yourself

you are able to see deeply

the conflicts of which you are made but, facing death,

you will not dig deeply—if you sense

that pity engulfs you, you are not

delusional: not all pity

descends from higher to lesser, some

arises out of the earth itself, persistent

yet devoid of coercion. We can be split in two, but you are

mutilated at the core, your mind

detached from your feelings—

repression does not deceive

organisms like ourselves:

once you enter the earth, you will not fear the earth;

once you inhabit your terror,

death will come to seem a web of channels or tunnels like

a sponge’s or honeycomb’s, which, as part of us,

you will be free to explore. Perhaps

you will find in these travels

a wholeness that eluded you—as men and women

you were never free

to register in your body whatever left

a mark on your spirit.

 

 

 

Giun Đất

 

Người khả tử đứng trên mặt đất, từ chối

vào đất: bạn tự nhủ

bạn có thể nhìn thấu

những xung đột mà bạn được tạo ra, nhưng đối mặt với cái chết,

bạn sẽ không tìm hiểu sâu — nếu bạn cảm nhận được

sự thương hại nuốt lấy bạn, bạn không

ảo tưởng: không phải mọi thương hại

hạ dần từ cao hơn đến thấp hơn, một số

phát sinh từ chính đất, bền bỉ

nhưng không ép buộc. Chúng ta có thể chia đôi, nhưng bạn

bị hoại thân ở cốt lõi, tâm trí bạn

tách rời khỏi cảm xúc—

đàn áp không lừa dối

các sinh vật như chính chúng ta:

một khi bạn vào đất, bạn sẽ không sợ đất;

một khi bạn sống trong nỗi kinh hoàng của mình,

cái chết sẽ dường như một mạng lưới các kênh hoặc ngỏ ngách như

của bọt biển hoặc tổ ong, là một phần của chúng ta,

bạn sẽ tự do khám phá. Có lẽ

bạn sẽ tìm thấy trong những chuyến du hành này

một sự trọn vẹn đã lẩn tránh bạn — với tư cách là đàn ông và phụ nữ

bạn chưa bao giờ tự do

để nhận thức trong cơ thể của bạn bất cứ điều gì để lại

một dấu vết trên tinh thần của bạn.

 

Phạm Doanh chuyển ngữ

Bài Mới Nhất
Search