Phạm Doanh: Nói Lái
Về nghệ thuật nói lái trong tiếng Việt đã có nhiều biên khảo. Một khía cạnh đặc sắc của nói lái ở đây là hai vế thuận và lái cũng như cả câu chứa hai vế đó đều có ý nghĩa và mang ít nhiều sự thật. Dưới đây là tập hợp của 100 câu
Về nghệ thuật nói lái trong tiếng Việt đã có nhiều biên khảo. Một khía cạnh đặc sắc của nói lái ở đây là hai vế thuận và lái cũng như cả câu chứa hai vế đó đều có ý nghĩa và mang ít nhiều sự thật. Dưới đây là tập hợp của 100 câu
Thơ thẩn Saigon một khách thơ Nhìn dòng xe buýt chạy không lơ Khí trời đậm đặc mùi xăng nhớt Lách cách nồi xôi cô bán xôi . Hỡi cô con gái bán xôi gà Cô bán xong chưa? ghé sân ga Xe khách, xe đò dần hết chuyến Hay cô gọi Grab chở về
Âm nhạc vỉa hè trước 1975 ở miền Nam là những lời nhạc được quần chúng bình dân chế theo âm điệu của các tác phẩm quen thuộc, chúng ta không ít thì nhiều, dù muốn dù không cũng đã tiêm nhiễm các lời bình dân, nhiều khi chúng ta ngày xưa nghe nhiều đến
Tịnh Không – Tranh: Mai Tâm Chẳng cầu giác ngộ Bà la mật, bà la môn Ta chừa cửa Phật, ta chôn cửa tình Mặc người lộng ngữ lộng kinh Ngàn câu Pháp Cú hành trình bao xa? Chạy vòng quanh cõi ta bà Mười năm tập kiểu kiết già chưa xong Chút sân
Trăng sông quê – Tranh: Mai Tâm Hồi tâm, nghiệm cõi ta bà – Chung khúc Ngồi đây hát, ngồi đây hát, vỗ mạn thuyền vỗ mạn thuyền Bóng trăng hư ảo, một miền tiêu dao Mái chèo khuấy động ánh sao Vỡ tan, vỡ tan rồi lại tụ vào lung linh Sá gì
Gió – Tranh: Mai Tâm Tiếng thở dài nén lại Cánh lông tơ hoàng hạc Trận bão cuốn mù khơi Cuốn đi niềm hoan lạc Có đến được chân trời ? Thân cây nằm bên suối Lá xanh đã úa rồi Và kiếp người ngắn ngủi Như lá … ngập ngừng rơi Ta ôm
Thủy Mặc – Tranh: Mai Tâm Khắc Khoải Có cuộc tình lẻ loi Có con đường tăm tối Những tiếng giầy vang dội Đi về một mình thôi Có cô gái bán hương Tiếp kẻ lạ qua đường Lấy men say khói thuốc Mong lấp nỗi chán chường Có thiếu nữ mồ côi Khóc
Mê cung – Tranh: Thanh Châu Haiku Haiku về Thiền như một viên đá ném (hay không ném) xuống mặt hồ phẳng lặng. Ném là Thiền mà không ném cũng là Thiền, miễn là (không) thấy được vòng đồng tâm. Hành động cầm dùi đánh vào chuông cũng có cùng ý nghĩa với việc không
Trên Đỉnh – Tranh: Mai Tâm Nếu mai từ biệt cõi đời Nếu mai từ biệt cõi đời Chẳng cần chi cả, chỉ mồi lửa thiêu Hành trang cũng chẳng mang nhiều Áo quan để chứa bao điều đắng cay Đặt tôi nằm sấp xuôi tay Để tôi khỏi thấy những bày thú hoang
Giấc mơ hoa bướm – Tranh: Hoàng Thanh Tâm Giấc mơ hóa bướm I. Ừ, biết trần gian đã bạc lòng Ừ, ta về tắm ánh trăng cong Thân hình trần tục phà hơi khói Chiếc bóng vô thường động nước trong Nhắm mắt chối xua ngàn ảo giác Trầm mình gột rửa
Tranh: Thanh Châu Tuổi thơ cờ đỏ sao vàng Tuổi thơ cờ đỏ sao vàng Chào cờ, đánh trống, sắp hàng mỏi chân Tan trường, mẹ đón ngoài sân Về ngôi nhà nhỏ, dưới chân Cầu Hàng Ngoài hiên nắng chiếu võ vàng Mẹ nhìn màu đỏ khăn quàng, rưng rưng …
Tủi thân – Tranh: Hoàng Thanh Tâm Cồn cát buồn như trẻ mồ côi Trời vẫn xanh, dòng sông vẫn chảy Hạt phù sa vẫn đắp vẫn bồi Em còn đây và ta còn đấy Chỉ chuyện mình đã nhạt phai thôi. Kỷ niệm xưa những chiều thu ấy Giữ trong tim đến