T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

Ngọc Phi

Ngọc Phi

Đời sống vốn đơn giản. Thế nên thơ Ngọc Phi cũng đơn giản.Từ cái đơn giản đó (ở cả đời sống lẫn chữ nghĩa của Ngọc Phi), nước mắt hạnh phúc rơi xuống. Bởi vì hạnh phúc tự nó đơn giản. Đời sống, là hạnh phúc. Chữ nghĩa của Ngọc Phi gợi cho người ta nhớ đến hạnh phúc đang nằm gọn trên tay. Chữ nghĩa của Ngọc Phi làm cho người ta (tôi) rơi nước mắt. Còn rơi được nước mắt, là còn nhận ra được hạnh phúc ẩn náu đâu đó, giữa cuộc đời, trong lòng mình. Nghe được một bài hát hay, đọc được những câu thơ hay, một đoạn văn hay, đó là những khoảnh khắc hạnh phúc. Phải thế không hỡi những người đang đọc những hàng chữ hạnh phúc này? Đời sống tuy đơn giản, nhưng rất nhiều khi . . . quá tải. Hạnh phúc không khéo giữ, sẽ biến thành bong bóng bay đi mất. Nước mắt rơi xuống, không khéo lau, sẽ làm nhòe nhoẹt xuân thì. Thế giới thơ Ngọc Phi tuy đơn giản, nhưng coi chừng lạc lối . . . Tác phẩm đã xuất bản (trong tủ sách điện tử TV&BH): Về Không Cùng (2016); đọc tiếp T.Vấn

Ngọc Phi : Thất Phu Ca ( chùm thơ )

  Tráng sĩ ca – Tranh : Trần Thanh Châu (1978) Thất Phu Ca Người bỏ non sông đi vạn dặm Để làm lữ khách một phương xa Lưu lạc xói mòn thân đá cuội Mười năm không thấy bóng quê nhà   Đứng giữa càn khôn mà thống thiết Kim bằng quyến thuộc cũng

Đọc Thêm »

Ngọc Phi : Mùa Xuân, nói với bóng mình

Hình Cắm Hoa – Trương T Vinh   Một mai, giã biệt nhau rồi Chia tay với bóng, một đời theo ta Từ bình minh tới xế tà Ta mang theo bóng la đà nhân gian Thuở xuân xanh, buổi thu vàng Ta cùng với bóng ngả nghiêng khóc cười Ta yêu, bóng cũng yêu

Đọc Thêm »

Ngọc Phi : Mùa xuân tình tự

Hình Cắm Hoa – Trương T Vinh       Hãy cùng ta đón xuân viễn phương Tình xuân vẫn đẹp đẽ vô thường Nghiêng vai trút hết đời dang dở Để lúc xuân tàn bớt tiếc thương     Tiếc thương là vẫn còn thương nhớ Quê xưa, ngày cũ, một phương trời Xa

Đọc Thêm »

Ngọc Phi : Sầu tháng chạp

    Tháng chạp, người về Trời cho chút nắng Thơ nằm hôn mê Hồn ta đau nặng   Người chải xuân xanh Ta gom sợi nhớ Tơ chiều mong manh Vàng phai tiếng thở   Bàn chân dậy thì Xôn xao lối ngõ Áo trắng vân vi Đôi tà khép mở   Con đường

Đọc Thêm »

Ngọc Phi : Không Đề

Hình : Lưu Na   Bình minh, ta thấy mặt trời Hòang hôn, ta thấy một trời hoang vu Chân đi đau buốt, rã nhừ Giang tay ôm trọn thiên thu vào hồn Đã qua chớp bể mưa nguồn Mà thương những giọt mưa buồn mi em Ngọc Phi     ©T.Vấn 2011

Đọc Thêm »

Ngọc Phi : Chùm thơ bốn chữ

Hình : Hoa Cười – Lưu Na     Mở Cửa   Bóng tối gọi ta Lời ru của gió Những lời thiết tha Nén lòng mở cửa     Bài thơ sau cuộc chiến   Trăng tà bãi trước Hiu hắt rừng sau Ta ngồi giữa núi Sau chiến chinh sầu Về đâu em

Đọc Thêm »

Ngọc Phi : Uyên Nguyên một màu

Tặng Trần Lê Việt Hình : Uyên Nguyên một màu – Lưu Na     Bây giờ thân xác già nua Bây giờ trời đất bốn mùa như nhau Mùa thu mây xám ngang đầu Hiu hiu ta nhớ một màu thanh xuân Nắng mưa là lúc bâng khuâng Trời quang mây tạnh cũng ngần

Đọc Thêm »

Thơ Trần Như Hùng & Ngọc Phi: Giỗ Huy

Bút Súng – Tranh : Trần Như Hùng   giỗ huy 26 tháng ba 1975, thuận an súng gãy cắn răng lòng rướm máu 12 tháng mười một 2010, lake forest, california bút cùn ngậm miệng gan nát tan 12 tháng mười một 2011, đâu đó mây trắng mênh mông biển xanh chập chùng kình

Đọc Thêm »

Ngọc Phi : Tứ Tuyệt tiễn người đi

Cõi hạc người đi, thơ tại thế Nhân gian bàng bạc tiếng thơ bay Thi nhân ! Tiễn biệt người lặng lẽ Uống hồn thơ trong men rượu cay (Thư Pháp : Ngọc Phi ) Người theo chân hạc đi về cõi Thế gian thương tiếc một thi nhân Trăm năm một thóang như cơn

Đọc Thêm »

Ngọc Phi : Những bài thơ tháng 6

  Tứ tuyệt Bạch đầu vọng nguyệt sầu ly khách Yến sa song ngọai dạ hòai hương Ngọc trầm giang thủy tang thương mộng Phi tận thiên thu khúc đọan trường   Đường về Hồn ngã xiêu xiêu, chân vùi cát lở Tựa vai em lộng lẫy áo tà dương Tinh tú lạc lòai chìm

Đọc Thêm »

Ngọc Phi : Trong nỗi tàn phai

  Ngày đã biệt, chiều vội vàng, đêm gọi Ta vật vờ, khánh tận máu khan khô Gió lướt thướt kéo sầu về hoang mạc Hồn chơi vơi, hồn chạm mặt gương mờ   Trăng tàn úa, và mặt trời lẳng lặng Mưa đồi nương, bình dị bóng chim bay Rừng xưa gọi, cũng đành

Đọc Thêm »

Ngọc Phi : Vọng âm khúc

  Người khăn áo đi về với đất Ta vẫn còn nương náu trần gian Những u uất vui buồn thống hận Có tan theo cùng bụi tro tàn   Sương ký ức buốt hồn cây cỏ Trên bàn tay đường chỉ hư vô Gịot nước mắt úa tàn run rẩy Nghe trong ta sống

Đọc Thêm »