Hoàng Xuân Sơn: Ả O T Ừ
về đây cánh bướm hồ nghi trang sách đã chết từ di cảo đời mở ra áo chữ không lời lả lơi hồ thủy rụng rời thúy vi ồ. hoa muộn nỗi diên trì làm sao về kịp bước đi của miền một lần hồn đá tịnh liên cầm im sắc náo cho phiền
về đây cánh bướm hồ nghi trang sách đã chết từ di cảo đời mở ra áo chữ không lời lả lơi hồ thủy rụng rời thúy vi ồ. hoa muộn nỗi diên trì làm sao về kịp bước đi của miền một lần hồn đá tịnh liên cầm im sắc náo cho phiền
[ tặng anh Nguyễn Xuân Thiệp, hay viết về hoa nón xanh ] Dịu lắm nữa. rừng cây. và chim én mùa rưng về trên một ngọn tuyết lơi nghe hát nhé bài ca mùi lên tuyến nhị vô âm và đàn đáy không lời Gỗ nâu gỗ. nâu ôi, đời thấm nhẹ mạch tâm
D e n v e r một ngày mưa tuyết – Ảnh: Tác Giả {S á u T á m. T r ê n Đ ồ i R ă n g C ư a } hanh. khô lên nỗi buồn rầu vàng thêm một chút kim âu dật
Góc vườn – Tranh: Mai Tâm [Đọc Nhả Chữ của Hoàng Xuân Sơn] Trong dân gian “kiếp tằm trả nợ dâu xanh” là một thành ngữ để nói về thân phận của người nghệ sĩ trong xã hội. “Dâu xanh” hay “biển dâu” còn được hiểu là “cuộc đời này” trong một số điển thi.
Ý thức của một vầng trăng lạnh là biến mịt mù qua biển khơi bàn chân phiêu phưởng trên mặt nước níu trùng dương, đâu. tiếng của cười Là sóng của tóc đan lời ước bờ cát êm bờ cát chảy xuôi đừng để hạt tình trôi qua kẽ tay vốc vàng xanh. ngón rong
Ta lùn đi mỗi khắc ta nhẹ đi mỗi ngày nhịp tim và hơi thở người ngồi chim vẫn bay Người chống đi loạng quạng hoàng hôn theo loạng choạng nắng vàng, a. tuổi vàng bình minh đeo chạng vạng Cần nhìn chi lá úa* lá rơi lá cứ buồn cần chi
Tay khoanh lên ngực nặng đè tiếng khuya phế phủ nằm nghe núi đồi ru hời vàng ngọn trăng rơi chín niềm tư mã ngoài khơi ngựa về thói nhà tào động* riêng che tuổi đời lồng lộng đã tre trúc dần nụ cười bất hoặc phân thân có ai nghi ngại một lần
Mê cung – Tranh: Thanh Châu Trình Bày: Văn Tấn Phước
son. hẻo, từ lánh màu buồn nàng thả miên mộc vào hương sắc chìm chiết chiều với mắt lim dim say cơn mạn ngã lối mìn cỏ hoa mầu a di. nâu điệu đà tình đi chúi nhủi câu ca hồng trần hạt bụi nào đính phân vân bám môi son đỏ bay trần
[mừng hội sách Cung Tích Biền] thao thao ừ* viết thaothao viết bất tuyệt. viết mời chào thế nhân thập bát sung mãn như thần dư vài tuổi lẻ nắn gân cho đời h o à n g x u â n s ơ n tháng mười, 2021 *Thao: tên thật của tác giả CTB,
Hoa Đêm – Tranh: Mai Tâm Êm đềm một sắc tố tôi nở bông quỳ vàng trên đồi xanh thảo dã buổi chiều rất lang thang Tôi rất mai nắng sớm rất tôi gương trong lành con đường sương gánh lụa rất hẹn hò long lanh Tình kể chi suối thác yêu
Tôi không còn chút thớ có người bảo là thá tôi là cái thá gì tôi không còn chút thá thở vị chiều xa xăm nếu em là trăng rằm tôi vẫn là đêm tối nếu em không là lối tôi biết đâu lần về tôi mê mỏi sơn khê tôi mệt