T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

Nguyễn Thiên Nga

Nguyễn Thiên Nga

Tên thật: Nguyễn Thiên Nga. Hiện sinh sống tại Đà Lạt.

Nguyễn Thiên Nga: VƯỜN XƯA

Một ngày đầy nắng nhưng vẫn se se lạnh, một cái lạnh dịu dàng. Tôi nhẹ đưa từng bước buồn tênh, nhẹ gót trầm tư về vườn xưa lối cũ. Vườn xưa của riêng tôi không hoa thơm trái ngọt, chỉ đắng đót những nỗi niềm riêng. Vườn xưa ấy có những chiều nắng không

Đọc Thêm »

Nguyễn Thiên Nga: CÒN CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ…

Bức thư vượt đại dương mênh mông đến với ta vào một ngày mưa rơi rơi… Anh bảo anh thích bài thơ “Còn chút gì để nhớ” của Thi Sĩ Vũ Hữu Định và được Nhạc Sĩ Phạm Duy phổ nhạc. Mỗi lần buồn, mỗi lần nhớ, anh lại thầm thì…          “Anh khách lạ đi

Đọc Thêm »

Nguyễn Thiên Nga: NỖI NHỚ TÌNH CỜ

“Người đi qua đời tôi Không nhớ gì sao người? Anh đi qua đời em Không nhớ gì sao anh?”  (*) Day dứt quá, những câu không lời đáp. Những câu hỏi buồn như tiếng thở dài. “Người đi qua đời tôi/ không nhớ gì sao người?” (*) Không nhớ gì sao, những chiều ngập

Đọc Thêm »

Nguyễn Thiên Nga: CHÂN DUNG MẸ

Những lúc nhiều muộn phiền nhất, tôi chỉ biết trở về thầm thì bên Mẹ. Mấy hôm nay cũng thế. Mẹ xa xăm chốn thiên đường, nhưng tôi vẫn đang rất gần Mẹ. Đêm qua Mẹ về bên tôi lặng lẽ hơn. Đôi mắt nâu buồn nhìn tôi đăm đắm. Mẹ không cười, không nói

Đọc Thêm »

Nguyễn Thiên Nga: NGHIÊNG…

NGHIÊNG… Đêm không ngủ nghe thời gian chậm quáTường nghiêng nghiêng soi chiếc bóng nghiêng nghiêngTa cô độc đắm chìm trong nỗi nhớThấy mình nghiêng trong đêm vắng không màu. Mảnh trăng nghiêng lơ lửng giữa trời nhàuÁnh vàng vọt như mắt người héo úaTa hờ hững hái buồn về chan chứaĐẫm một đờiKhông oán

Đọc Thêm »

Nguyễn Thiên Nga: HẠ TRẮNG VÀ NỖI NHỚ

“Em đứng lên gọi mưa vào hạ…”(*) Cao nguyên vào hạ bằng những chiều mưa buồn, buồn như chiều nay. Nắng tắt sớm trên những hàng cây, để mưa về làm cỏ lá ướt mềm. Phố im lìm, con đường loang loáng nước… Đắm chìm trong mưa, đắm chìm trong nỗi buồn chợt tới, ta

Đọc Thêm »

Nguyễn Thiên Nga: ĐƯA EM VỀ DƯỚI MƯA

Cơn mưa chiều kéo dài hơn hai tiếng đồng hồ… Buổi lễ đã kết thúc từ lâu. Khuôn viên giáo đường thưa vắng dần. Mình là một trong số người ít ỏi còn lại cùng lơ đãng ngắm mưa rơi. Nếu là ngày xưa, mình sẽ thích thú đi trong mưa vào một chiều thứ

Đọc Thêm »

Nguyễn Thiên Nga: NHỮNG CHIẾC LÁ BAY TRONG ĐỜI

Chiều mùa đông… Sân trường vắng. Những chiếc lá me tây vừa khép mình ngủ đã vội bị cuốn xoay tròn, rơi nghiêng theo cơn gió lành lạnh vừa ghé ngang. Những chiếc lá còn lại trên cành vẫn xôn xao, nghiêng vành tai ngóng đợi một tin vui dù ngày sắp tắt. Mình bất

Đọc Thêm »

Nguyễn Thiên Nga: RỪNG ƠI …

Đà Lạt, nhà và rừng … Ngôi nhà màu hồng, trồng nhiều hoa xen giữa lối đi trải đầy sỏi trắng, nằm giữa đồi thông xanh mát nghe lá hát quanh năm. Khe suối nhỏ nước trong vắt cuối chân đồi róc rách hoài một khúc nhạc hiền hòa, những gốc sim thâm thấp nở

Đọc Thêm »