ngày về xứ
tôi về
không có trăng theo nữa
nắng riết tàn xuân
lúa gục vàng
bạn cũ nhe cười
trơ lợi đỏ
đường xe
táo tợn
quá hoang mang
biên tập tôi
tôi ngồi biên tập chữ tôi
chỉ thêm một dấu huyền thôi là thành
tôi ngồi biên tập rất nhanh
chỉ thêm dấu sắc là thành quan tham
ở phi trường
còn non một phút bên em
phút thêm là phải check in lên tàu
ta hoang phí phút gần nhau
chậm không yêu kịp kiếp sau biết còn
thuần dưỡng
đờn bà thuần dưỡng
đờn ông
bắt đờn ông
bắt đờn ông
bắt đờn
đờn ông thuần dưỡng
tùy cơn
chỉ không thuần dưỡng
khi đờn
đứt giây
thăm nhà người cũ
phản* này cô ấy
rất hay ngồi
cái dấu mông
còn nét rẽ đôi
tôi ngồi
lên dấu buồn xưa ấy
và sững sờ
ôm riết lấy tôi!
* phản: một hoặc hai miếng gỗ ghép vào nhau để ngồi hoặc nằm
tú uyên
gửi giáng kiều
ta theo em
đến cùng trời
dù em có hóa
ma hời hồn miên
ta nòi tục
em dòng tiên
giao không cấu
chẳng linh thiêng
bao giờ
Nguyễn Hàn Chung
(Trích MÓT CHỮ TRONG KINH I)
©T.Vấn 2022