Tháng ngày khiết tịnh – Lê Thánh Thư
một ngày cuối năm
(cuối năm ̶ ̶ ̶ mà cuối năm nào?)
ba chén còn tám phân
siêu thuốc trên lửa non riu riu
sôi âm ỉ
bà già nói trị bá bệnh
kể cả cảm cúm thời cuộc
kể cả ung bướu tâm linh
kể cả dị chứng chưa có tên của môi trường ô nhiễm
bà nói trong uống ngoài thoa
buổi sáng nhẩn nha trôi chậm
chậm. chậm. chậm
mùi thuốc hăng hăng
vị đắng và ngọt lan man tỏa rộng
âm thầm vượt thoát căn phòng qua khe cửa
lần theo vạt nắng ban mai
ngay ngáy một ngày cuối mùa cuối năm
lơ đễnh bay trên những cánh hoa potpourri chơ vơ khô khốc
hắn cựa mình vào ra giấc chiêm bao chập chờn
thả xuống mùi thuốc bắc nồng nàn
bà già không còn quạt than bên bếp lửa
không còn quanh quẩn nói một mình
không còn va vấp con mèo đen quấn quýt dưới chân
không chút vết tích hiện hữu
trong thế giới này trong đời này
qua trí nhớ sương khói vẩn đục
mờ dần giữa những tác động sắc màu
âm thanh hỗn độn trên màn hình ti-vi
ngập tràn áp đảo một ngày cuối năm ̶ ̶ ̶
một ngày một nơi đâu đó bà già chắt chiu
siêu thuốc bên bếp lửa nhẫn nhục
sáng tối ngày lại ngày qua trong
câm lặng chịu đựng đã hơn mười năm
̶ ̶ ̶ ới này này ông cứu thoát bồ tát.
thời không tưởng
đứa ngủ mở mắt sẵn sàng bắt trộm
đứa ngủ há mồm chuẩn bị đớp ruồi
lũ thao thức hả hê ê a không ngưng nghỉ ̶ ̶ ̶
khẳng định phủ định khẳng định phủ định
yes no yes no yes no yes no
hổn hển mệt nhoài
khoanh tay nhìn trái đất xoay vòng
hết đêm đến ngày
hết trăng khuyết đến trăng tròn
bền bỉ như cái quai hàm nhóp nhép
nhai đi nhai lại tin thật tin giả
tin giả thật tin thật giả đánh lộn sòng lộn chợ
nhai nhồm nhoàm ảo giác lóng lánh
tưởng chừng những hạt sương ban mai
chờ đợi phút trầm mình trong tịch lặng
giữa đại dương mang mang sóng sánh
lắng lòng nghe chuông đại đồng
và tiếng kệ xướng phương nào văng vẳng
chấp hai bàn tay co giật
chông chênh chuỗi ngày dài giữa cơn mê.
Quảng Tánh Trần Cầm
©T.Vấn 2022