Mê cung – Tranh: Thanh Châu
Haiku
Haiku về Thiền như một viên đá ném (hay không ném) xuống mặt hồ phẳng lặng. Ném là Thiền mà không ném cũng là Thiền, miễn là (không) thấy được vòng đồng tâm.
Hành động cầm dùi đánh vào chuông cũng có cùng ý nghĩa với việc không dùi không đánh vào chân không.
Haiku không phải là một phim bộ dài dòng mà là một tấm ảnh chụp lấy một khoảng khắc, một trừu tượng, một tư duy, nên nhiều khi vài chữ cũng đủ. Cái hay và khó hay của Haiku là ở chỗ đó. Đọc một bài thơ Haiku hay như nghe một tiếng khánh cô đọng thật ngắn gọn nhưng ngân nga, để lại ấn tượng lâu trong tâm hồn người.
Haiku on Zen is like a pebble thrown (or not thrown) on a still
water surface of a lake. Throwing (the pebble) is Zen
but not throwing is also Zen, as long as you see (or not see)
the concentric ripples.
The action of striking a hammer against the bell has the same
meaning of (not) striking the vacuum with(out) the hammer.
Haiku is not a long motion picture but a “snap shot” of a
moment, an abstraction or a thought. The beauty and difficulty of
Haiku lie there.
Reading a good Haiku is like hearing a succinct but
resonating bell strike, leaving lasting impression in our souls.
Ngư ông không dụng mồi
Con Koi bạc chưa hề sứt mép
Chiều nay về cơm chay
Lữ khách đứng trên cầu
Nhìn nước lũ cuốn đi ảo vọng
Hỏi sao bóng không trôi
Người lên núi định thiền
Nghe gọi tên vẫn còn quay lại
Khi nào mới vô danh?
Người da trắng, vàng, đen
Năm ngón tay, ngón dài ngón ngắn
Tro bụi chỉ một màu.
Fischer used no bait
The silver Koi’s lips unhurt
Vege dish tonight
Traveler on the bridge
Observing delusions float by
Why does his shadow stay?
Man seeking Zen in the mountain
Still reacts when hearing his name
When is he nameless?
White, black, yellow people
The fingers of the hand are unequal
Ashes are all gray
Một ngày làm hai ca
Như cây nến đốt cả hai đầu
Giọt nến chảy thành dòng.
Working two jobs
Like burning candles at both ends
Wax drops like tear drops.
Phạm Doanh
©T.Vấn 2021