T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

Ngọc Phi & Trần Lê Việt: Xuân trong rừng Việt Bắc

Trai tu Yen Bai-Tranh Trần Thanh Châu

Trại Tù Yên Bái- Tranh: Trần Thanh Châu

. . . Sông Mê. Bến đò Ô lâu. Chiều ảm đạm núi rừng Yên Bái. Đoàn tù khổ sai cứ 50 người một bước chân xuống phà. Rồi lại cứ 50 người một bước lên toa xe lửa. Những khoang toa nặng mùi phân súc vật và ngai ngái rơm khô. Chuyến xe lửa biến mất trong bóng đêm và rừng rậm. Mùa xuân tu hú kêu từng chập/Đợi chuyến tù di Hoàng Liên Sơn (thơ Ngọc Phi). Rất nhiều năm về sau, nhiều người tù khổ sai năm ấy, đã từ cõi chết trở về  . . . ( T.Vấn – Hồi Sinh ).

Thơ: Ngọc Phi  –  Nhạc: Trần Lê Việt – Trình bày: Trần Chung

(Bấm vào đây để nghe nhạc)

(gởi Trần Lê Việt)

Yên Bái nhìn lên không thấy mây
Mùa xuân mù khuất giữa rừng cây
Ta, linh hồn đứng không chờ đợi
Trong nỗi tàn phai của tháng ngày

Đôi mắt nào mơ chuyện đã xa
Vàng phai lệ đá cũng nua già
Tóc phơi sương bạc lòng hoang phế
Thương bóng em tàn như xác hoa

Năm năm qua mấy rừng Việt Bắc
Uống nước Lào Kai ngậm tủi hờn
Mùa xuân tu hú kêu từng chập
Đợi chuyển tù đi Hòang Liên Sơn

Những trại tù bên những nhánh sông
Lòng như chiếc lá thả trên dòng
Nhớ bến giang đầu tim héo cạn
Em làm cô phụ mỏi mòn trông

Cơn gió mùa xuân sao bất chợt
Thổi qua khe núi buốt da người
Trại tù Vĩnh Phú mưa ray rứt
Thấy bóng xuân về đêm tả tơi

Con chim kêu mãi lời khô khốc
Rừng vẫn u minh đội nắng mưa
Ta thả hồn bay qua đỉnh núi
Tìm xuân đã chết tự bao giờ

Ngọc Phi

*4 người bạn: Thanh Châu, Lê Việt, Ngọc Phi và T.Vấn mùa xuân năm ấy nơi núi rừng Việt Bắc cùng ngồi chia nhau những ngậm ngùi của tuổi trẻ sống kiếp lưu đầy ngay trên chính quê hương của mình. Mấy mươi năm sau, từ những mảnh đất xứ người, nhìn về năm tháng cũ, chúng tôi  cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Vì, một lần nữa, chúng tôi lại tụ hội bên nhau trên trang Web này, bất kể bao thăng trầm của số phận.

©T.Vấn 2014

Bài Mới Nhất
Search