Một Đôi – Tranh: Mai Tâm
một
khi bướm bay ra khỏi rào
là khi đêm nghiến trăng sao vãn hồi
một linh thần của lập bôi
một vất vưởng của bồi hồi nâng niu
mình đi thông suốt một chiều
là ghi chưa hết vạn điều huyên thiên
một nỗi buồn đã ra riêng
một niềm vui đọng giữa miền khát khao
một mình mình. với kêu gào
bướm hoa và thuở dâng trào ngực xanh
hai
khi nằm mội nước dâng lên
búp bông sen thuỷ vang rền đáy chuông
hát kinh
mở then khóa
cùng
bay thoát ra một ngọn dông tư trào
buổi chiều. gióng. hẹn trời cao
mà nghe muôn vạn tơ hào tuổi riêng
mình còn mơ một nét duyên
của người đau khổ muôn niên thuận thành *
hai người giữa một lằn ranh
bài ca muôn thuở khúc quành tự xiêu
hoàng xuân sơn
12 nov. 2016
*ý thơ Nguyễn Tất Nhiên