T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

thơ hòang xuân sơn

Hoàng Xuân Sơn: THÁNG BA NHỚ CAO XUÂN HUY

Chân dung Cao Xuân Huy – Võ Đình vẽ Một năm vù vèo lưng, phản Cái nằm bẹp dí mùa đông Thì cũng thèm nghe râu tóc Liệng xuân trên những cánh đồng . Chẳng phải chim sao bay lượn Cái diều. cái diều đi mô Đã bứt dây đùn một xó Sao còn tơ

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: VÔ ĐỀ

Ảnh (Nguồn: saatchi art – Tác giả gởi) Con mắt thất đảm cơn buồn ngủ mà cứ trừng trừng nghinh bóng đêm em dải lụa hồng quên thắt bím tóc trăng rờn rợn xỏa lưng thềm Hoàng Xuân Sơn hxs@3324

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: VỀ LẠI NHÀ

[ bài ca của những chấm sao ] nằm trong thân ấm vật vờnghe hồn lạnh. rútbên bờ vực naomàu trăng màu tuyết dạt dàomàu nguyên âm buốt. nhọnsao trên trờikhô. và ran trường thiên bôiẩm. là uống tận miệt lờimênh mangcứ đi. rồi trở lại hànggióng mình một chiếc cầu thang ngợp ngờichợt hạnh

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: TÀN DƯ

Trí Nhãn (Mind’s eye) – Tranh: Shar Coulson (Nguồn: https://www.sharcoulson.com/) Sáng trôi yến mạch mơ mòngNghe trong vinh sử màu sông đã buồnHệ người trầm mịch tai ươngMột mai gợn sóng tỏ tường bến giăngVề đâu vết nước hằng hằngMiền xuôi cũng giạt phương ngàn xứ lưuOanh ca đâu tạnh oán cừuMà mưa mưa mãi

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: DẤU ĐÊM. VÀ CHIỀU RƠI CỦA HOA

The starry night – Tranh: Vicent Van Gogh [tặng Đinh Cường] sao có thể có được những người đẹp như tranh tôi chết theo tranh và sự thật ngoài đời những người đẹp [rỡ] như hoa lá những chiếc phong biêng biếc phi tần đinh hương bín tóc.        huệ nõn trắng nuột vườn tôi yêu

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: Ở PHÍA TƯỜNG RÊU

Rừng Lá Thay Chưa – Tranh (sơn dầu): MAI TÂM những cây bông sứ rụng hết mùa tường thành còn đậm vết rêu xưa ôi.  xanh hoang tái hồn gương mục thềm gió miên miên cũng lạnh vừa h o à n g x u â n s ơ n 5 tháng giêng, 2024

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: đ ọ c.  c o l l a g e  n g u y ễ n  x u â n  t h i ệ p

Dreamstime (Ảnh: Tác Giả gởi) [trên bãi chiều cancún                                                   có thể biển thẫm xanh] sao.  cả đất trời màu đỏ rực màu của nhức nhối vết thương sâu phố núi bụi mù cuộc chiến lên tầm vĩ thanh mỏng manh chiếc lá vông đóa nhạc dạo đầu rung điều có thực như  em và

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: MẶT NGƯỜI SÁNG NUỘT KHUNG XANH

Jean-Metzinger-1883-1956 Quả cam nằm yên trên bàn Chiếc váy tụt xuống trên sàn thảm xanh Em lõa thể trên giường anh Hiện hữu lồ lộ một nhành thiên hương Ôi. tươi mát cả đêm trường Rướn hai thân nhiệt cùng cương giấc tình.  h o à n g x u â n s ơ n

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: VẾT DẤU BỘI HÀNH

Ảnh (Nguồn: Tija’s Art Craft) Ba ngôi sao đính dọc hàng huyền cơ của một lâm sàng gửi trao tôi đi tìm mệnh số nhau đào hoa núi cấm vấp vào cung thu văn xương khúc đóm tù mù tử vi đồi tía thừa dư cọc tình biếm vào thư họa cung nghinh ở đâu

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: HÀ ĐỒ LẠC THƯ

Tranh NTDVN.Com Càng ngày càng buồn thiu đất đá Nắng lửa rừng già sắc ảm thu Kìa một chân mây thiu thiu ngủ Thức dậy xương văn tảng núi mù . Nhìn thôi một ngày thân lùn tịt Vây cánh thanh xuân đã rụng rời Con đường vô úy sao còn sợ Núi sọ hang

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: ĐAU THẤU

Judas Iscariot gió mang điều lướt thướt của một chùm hoa cau nở trắng trời quê mẹ đung đưa nỗi buồn rầu , chưa từng bức như thế tiếng la bỗng rã phèng nói được gì kinh kệ một buổi chiều ho hen , kẻ lực điền gồng mình gánh cơ ngơi. đổ vạ chiếc

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: BÀI TẶNG

[thi sĩ  n g u y ễ n  x u â n  t h i ệ p] giả bộ úp lá thiệt ra ván bài đã lật ngửa người trôi bềnh bồng.  cây.  và trái kết của nhân nụ                                                       từ mắt thuý bích năng lượng mềm.             xanh cảo đời tôi tự nhận

Đọc Thêm »
Search
Lưu Trữ