T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

thơ hòang xuân sơn

Hoàng Xuân Sơn: LINH ỨNG

một hồi gió rợp muôn phương chợt nghe thanh nhạc qua đường gọi tên bay lên.  bay lên.  thầm lên hoàng hôn lạc diệp chuông rền ban mai đợi nhau thoăn thoắt hình hài rã riêng tình mới miệt mài trăng sao còn ở đây tới lúc nào những khuôn lệ ngọc cúi chào mi sương hồn

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: ĐÔNG SƠ

Một mớ thi ngôn vô nghĩa khiến anh loạng choạng giữa cái rét đầu đông em thì xa và mây không cánh * điểm vỡ của trận nhớ làm toang chiếc võng nắng ngùi ngùi lưới chàm xanh đất anh thì gần và nhân thân chiếc vớ tuột . Trong mạch máu kẻ du hành

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: VẾT NỨT HUYỀN HỒ

Giọng rền.              hú vẽ, lang thang giọng bươi lên những non ngàn quạnh mông lắng yên nghe mỏi giọng đồng thở kèn không đáy rục bông quỳ vàng qua sông, bết một giọng khàn giọng về tẻ bấy sang ngang bội tình giọng buồn đớ nhịp phách    

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: VÀ

(Nguồn: www.saatchiart.com) Và rồi cũng chẳng tới đâu  nước trôi vẫn nước  qua cầu thản nhiên  và quánh  đặc  vẫn xứ, miền  chim bay không nổi  cuồng điên ghế ngồi  không nhớ người  chẳng nhớ ai và rồi chỉ nhớ mình nơi  thất thần  chai cứng rồi  mụt. nhọt  thân  có đau thì cũng chỉ

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: ĐỢI CHỜ

Chúm chím môi            lâu cười cũng mỏi Anh còn phơi áo giữa vân mòng Vàng chiều mưa                                 giạt nghiêng                              

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: VÁ SƯƠNG TỪNG MỤN NHỌT

Rạn vỡ với hình hài đau Ồ Không Nhật nguyệt Đã nhàu phương lên Rớt xuống. rớt sao Xuống thềm Màu rêu đã mục Màu đêm bội tình Người nằm một cõi điêu linh Cùng kim loại thoát xác Hình hài Như Trẻ thơ Buồng sữa chín nhừ Trái au mặt đỏ Vườn thư thái

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: NHÀ KÍN

Nhà kín còn mưa đêm nay ánh vàng lưới nhợt chia bày xuyến xao đời mai vẫn kín khung rào làm sao chân nguyệt bước vào hiên khuya thúy đã xao.  xanh giọt.  kề mưa bên tràng hạt còn lê chuỗi nằm kín trời một tuổi xa xăm thâm kim đốm mộng về xăm da

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: ĐỌNG LẠI, PHÍA MI MẮT

Không phải là nước mắt lệ đã khô lâu rồi một ai đã từng hát [như thế ] . Chiếc mùi soa thời tình không còn ai nhớ lấy những tay áo quẹt ngang những lằn mắt sưng tấy . Thời đại của đa dụng giấy lau rồi bỏ đi những chuyện tình quên đi

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: BUỒN LEN

Tôi quán niệm vàng thổ tôi nghe nâu già trổ đồi mồi nhân thân vệt chiều đẹp bóng phù vân tôi trùm tôi xuống ân cần tóc tơ nước lên men tình hực bờ chưa qua chưa phải hẹn hò chưa xanh , Chuỗi lưu ly ở bến thành rồi hoàng hoa cũng rót nhanh

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: T H Ă M   T H Ẳ M

Tôi cho em một chút nhiệt lượng của sóng để khi úp mặt nghe đời những lượn tóc giả vờ xanh biển . em hãy là cát ấm như môi rịn mùi margarita theo lòa những dấu chân dung tưởng . hãy ngời xa một cánh âu trắng lời kim nhũ . mặn lên cồn

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: MÙA  HÈ  THẬT  NGẮN

Gayle Kabaker điểm tâm cây có lá mừng chút hây hây gió của chưng cất nồm mùa hè rỗn rãng vòng ôm nắng thì kêu mệt người lồm cồm đi thẫm xanh hái vội nhu mì tặng vườn nhà đẹp hoa thi đóa mùa rồi người thầm đếm giấc mơ mệt chân ngồi nghỉ cùng

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: C Ử A   M Ở 

                       [ mở cửa ra                          và khép lại bằng mắt ] Tôi sẽ không ra mở cửa người cứ lẳng lặng đẩy vào ở giữa hai đầu căng thẳng tuồng như có tiếng lao xao . Tiếng của chiếc mầm mới mọc tiếng của cành khô đoạn lìa chiếc lá hiến thân đâu đó

Đọc Thêm »
Search
Lưu Trữ