T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

thơ hòang xuân sơn

Hoàng Xuân Sơn: T H Ă M   T H Ẳ M

Tôi cho em một chút nhiệt lượng của sóng để khi úp mặt nghe đời những lượn tóc giả vờ xanh biển . em hãy là cát ấm như môi rịn mùi margarita theo lòa những dấu chân dung tưởng . hãy ngời xa một cánh âu trắng lời kim nhũ . mặn lên cồn

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: MÙA  HÈ  THẬT  NGẮN

Gayle Kabaker điểm tâm cây có lá mừng chút hây hây gió của chưng cất nồm mùa hè rỗn rãng vòng ôm nắng thì kêu mệt người lồm cồm đi thẫm xanh hái vội nhu mì tặng vườn nhà đẹp hoa thi đóa mùa rồi người thầm đếm giấc mơ mệt chân ngồi nghỉ cùng

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: C Ử A   M Ở 

                       [ mở cửa ra                          và khép lại bằng mắt ] Tôi sẽ không ra mở cửa người cứ lẳng lặng đẩy vào ở giữa hai đầu căng thẳng tuồng như có tiếng lao xao . Tiếng của chiếc mầm mới mọc tiếng của cành khô đoạn lìa chiếc lá hiến thân đâu đó

Đọc Thêm »

HOÀNG XUÂN SƠN: RONG KHÚC XUÂN HÈ

[ tặng rong bút TQBT ] 1. mới vào xuân nóng cực kỳ chút nắng vàng vội hôn mi hạ nồng , kìa xem núi vẫn tồng ngồng đồn đôn lên ngó minh mông.  đứng trời 2. mùa xuân lửa nắng rệu mùi ô hay cỏ mởn sao vùi đất nung , đi bộ giữa

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: BUỔI CHIỀU NHƯ RI

Chiều về trên sông – Tranh: Mai Tâm như ri là chịu.  là chìm là nằng nặng xác là lim dim hồn buổi chiều về rất cô thôn tỉ tê cầm vỹ bồn chồn phím dương như ri.  là cạn kiệt đường là xam xám núi là sương sương rừng buổi chiều khát một ly

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: SƯỚT MƯỚT HỒNG

Lời một con chim gì hót mận gai buổi sớm lời của tiếng man di đi về trong giấc muộn , Không thức mà áo chùng những nếp nhăn tiền sử không ngủ mà rưng rưng núi đồi như quá khứ , Con sông nào khất thực xin sắc màu lạnh bong trời chăm ly

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: KHÚC RỜI SỐ HAI

                    { s ó n g  n h ạ c,  d ư ờ n g  n h ư } Cầm tay biền biệt mà nói không cùng vì trời mưa dột ướt mềm vai chung . Ướt đường xưa tới hai đoạn tim buồn ướt đường

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: LẦN QUA PHẾ TÍCH

Một lần ngủ với mây caochiếc bóng.                             [bong] thở nhẹvào hư không Mây cao núi thấphồng trầndưới chân phục hoạtcát lầm muôn xưalời hèncỏ mọn đung đưabiết đâu sương giá vang mùa thạnh xuân Vàng lên vàng lên trăng.  thuầnthục uyên màu sángđẹp nhuần kim sơnbiết đâulàn sóng nhẹ hờntrả về dấu cáttích buồn

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: DẬP MẶT

Khuôn mặt của quả trứng dập rạn từng mảnh tự ti ồ không.  những viên đạn nối kết biểu cảm tội ác kẻ gây chiến dễ gì nuốt trôi   . Hắn gỡ sống mũi ngăn ngừa một cuộc nghẹn yết hầu miệng vẫn nhếch mép khinh bạc trong cơn nuốt đắng từng trái động

Đọc Thêm »

Võ Định Hình: CHÀO THÁNG BA

Tháng ba những tưởng bình yêntháng ba một người gãy súng*tháng ba triệu người gãy súnghành trang thổ huyết bên đường .Tháng ba cái bình đông thủngnước nôi cạn kiệt máu ngườihỏi thăm đường đi viên đạnchiếc giày xô lạc đâu nơi .Làm sao bám giề lục bìnhchết cả mầu hoang tím biệtlàm sao thở

Đọc Thêm »

Hoàng Xuân Sơn: MỘT NGÀY LẠ SAO QUEN

một ngày trời một ngày đàng tới lui chưa hết một sàng đã quên không nhớ.  mà thấy quen quen đã gặp đâu đó trong phiền luỵ di có tay bắt có rù rì có mặt mừng mặt nhâm nhi tình buồn h o à n g  x u â n  s ơ n 20.02.2022

Đọc Thêm »
Search
Lưu Trữ