T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

phiếm

Phan: MƯA NHỚ AI

Mưa – Tranh: THANH CHÂU Mưa hay làm cho người ta nhớ, nhưng nhớ ai, nhớ gì, lại rất mơ hồ trong tâm trí vì mưa làm chậm lại nhịp sống; ngược với nắng làm người ta hưng phấn, nghĩ tới tương lai, nghĩ về phía trước thì mưa làm người ta chùn bước lại,

Đọc Thêm »

Phan: TU CHỢ

Khung Cửa Hẹp – Tranh: HOÀNG THANH TÂM Một hôm, bác Năm bán gánh chè ngang qua nhà tôi ban trưa. Mẹ tôi đang quét lá dưới gốc cây mảng cầu cổ thụ bên hông nhà, lá gom lại cả đống, tôi lo việc hốt lá. Mẹ tôi nói với bác Năm vừa tới ngõ,

Đọc Thêm »

Phan: EM VỀ THÁNG BA

Tranh (minh họa): BẢO HUÂN Tố Như tiên sinh đã để lại cho hậu thế câu thơ tháng ba đẹp như tranh trong truyện Kiều, “cỏ non xanh dợn chân trời/ cành lê trắng điểm một vài bông hoa…” Đọc xong câu thơ thì nửa số người đọc đã nhắm mắt lại để hình dung

Đọc Thêm »

Phan: KHÁNH TẬN

Cõi Người Ta – Tranh: THANH CHÂU Khi còn đi học, những lúc rảnh rỗi tôi thường đọc sách như các anh tôi chứ không có suy nghĩ gì khác. Nhưng khi có bạn ghé nhà rủ đi đá banh, đi rong chơi thì gấp quyển sách lại, những gì vừa đọc, xin trả lại

Đọc Thêm »

Tiểu Lục Thần Phong: MỒ CHÔN TÌNH YÊU

Cõi Người Ta (5) – Tranh: THANH CHÂU Thế rồi cái ngày mơ ước ấy cũng đến, đám cưới thật linh đình, nhạc xập xình mấy ngày liền. Y rạng rỡ hạnh phúc, dáng thẳng thớm hãnh diện làm cây tùng bên cô dâu e lệ khép nép. Họ hàng và bạn bè chúc tụng

Đọc Thêm »

Phan: NGOÀI KIA TUYẾT RƠI ĐẦY

Tranh: THANH CHÂU Có lời bài hát xưa nào đó mà tôi còn nhớ loáng thoáng trong đầu, “ngoài kia tuyết rơi đầy, sao em không đến bên tôi chiều nay…” chỉ nhớ mỗi câu ấy thôi nên ngân nga cho đỡ buồn khi mỏi mắt nhìn ra cửa sổ… ngoài kia tuyết rơi đầy.

Đọc Thêm »

Captovan: TÔI ĐI KHÁM … BÁC SĨ

Tranh Minh Họa (Nguồn: weibovietnam)  Người Việt mình có một cách nói rất dễ thương, mỗi khi đi khám bệnh thì lại thật thà nói là “tôi đi khám bác sĩ”. Nhưng đôi khi cũng cần phải đi khám bác sĩ đúng với ý nghĩa thực sự của câu nói để xem các “từ mẫu”

Đọc Thêm »

Phan: LẼ RA MÙA NÀY

Bên Rổ Rau Muống – Tranh: THANH CHÂU Trời ảnh hưởng bão nên trở lạnh, lẽ ra mùa này rảnh lúc nào là ra hồ câu cá lúc nấy, ngược lại ngồi nhà như bị nhốt, bị cầm chân thời đại dịch. Ngồi nhà ắt sinh chuyện vì nhàn cư vi bất thiện, chẳng nghĩ

Đọc Thêm »

Phan: CHA GIÀ CON MỌN

Cõi Người Ta (3) – Tranh: THANH CHÂU Lần đó sang Cali họp mặt bạn bè trường xưa xóm cũ, tôi gặp lại người bạn cũ ở Sài Gòn thời còn đi học, vui buồn lẫn lộn thăm hỏi nhau. Mừng cho anh vẫn tràn đầy nhiệt huyết chống cộng như ngày nào tóc xanh

Đọc Thêm »

Phan: BẢY MƯƠI CHƯA PHẢI LÀ LÀNH…

Cõi Người Ta – Tranh: THANH CHÂU Hầu như người Việt nào cũng biết câu, “nhân sinh thất thập cổ lai hy”. Tuổi thọ ngày xưa thật đúng là khó có người sống qua bảy mươi tuổi vì điều kiện sống, chế độ dinh dưỡng, chăm sóc y tế còn hạn chế, là chưa nói

Đọc Thêm »

Phan: CON CHUỒN CHUỒN ĐẬU TRÊN CÂY CẦN CÂU

Cuộc Nhân Sinh – Tranh: THANH CHÂU Anh Tom cất bước rời bãi câu để về đi lễ. Anh có nói tôi đừng buồn anh vì cả bãi câu sáng nay chỉ có tôi với anh. Tôi có buồn trong lòng vì còn lại một mình, không có bạn để nói chuyện trên trời dưới

Đọc Thêm »

Đặng Hiếu Sinh: Không chơi với “Hamburger”

Ảnh (https://elements.envato.com/) -Hello! Hello! Xin thông báo “tình trạng khẩn trương”. -Cái gì? Cái gì dzậy? Thấy mọi người ngơ ngác, xôn xao, anh Đang cố nhịn cười: -Có gì đâu, chỉ muốn cho mọi người biết… tài xế đang buồn ngủ. Có tiếng thở phào nhẹ nhõm: -Ông nội này ác thiệt, làm tôi

Đọc Thêm »
Search
Lưu Trữ