T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

Hoàng Xuân Sơn: Gió Mù & Phổ Hiền

Gió-1

Gió – Tranh: Mai Tâm

 

G   i   ó      M   ù

                                  Tiễn bạn Vũ Trường Kỳ

Những ngón tay đi tìm dấu chỉ

đường sinh đạo nối trời hoan xưa

vẫn hoặc huyền buông lơi. tóc

và dịu dàng nơi góc tối

mắt thu tịnh ngàn sao

 

Không có gì đổi thay cuối một con đường

cuối ngã rẽ sông nhanh thuyền về kịp bến

gác tay chèo nằm sảng chân dung

nơi tranh vẽ uyên hương tỏa bóng ngợp ngời

độ ảo của kính trơn tuổi đời xao lộng

cũng chỉ là cây rừng vẫy lá

ôm đơn tầng kép

nguyện chào tinh khôi

 

Khuyên nhạc và lời thở than bay đi. gió

mù lung khuất gió nhã tụng về phía sơn xuyên

lấp lửng áo mùa thu ngây nếp trắng

chiếc vẩy bạc lên không

nốt trường canh bầy biện

sóng .

 

 

P  h  ổ     H  i  ề  n

                            [bài nguyện cầu cho tâm hằng sáng.

                                    bạn tôi, Lương Phú Hùng]

Buổi sáng hứng đau một triền

đầu ngày sa cơ đành vội

chim bên trời hót huyên thiên

mà sao cõi miền tăm tối

 

Con mắt nổ tròng đăm chiêu

hạt bụi nằm khua máy động

ôi xanh mướt đã bao chiều

hạch nhân ngậm ngùi con giống

 

Tin không hay. giờ không may?

bạn nằm mê man suối bệnh

thật ư? ngụm nước vơi đầy

đất đá cạn khô lòng giếng

 

Mới nói cười hôm đầu xuân

sợi tơ thiều rung bần bật

xót xa đâu phải giọng đàn

mỏi từ trầm kha tiếng hát

 

Chúng ta quả cảm đời nhau

mỗi que diêm làn tuyệt mệnh

sá gì ánh chớp bay mau

phổ hiền mênh mang ngộ biến

 

Từ chim hải quay đầu giông

cứ xem như là nguyệt quế

hương thêm một lẵng xuân nồng

thôi vẫy tay chào quang quẽ

sương gối đầu lên tuổi không

 

Hoàng Xuân Sơn

 

 

 

Bài Mới Nhất
Search