TÌNH THU
Níu tay anh hỏi thu phai?
Thưa em. thu đó vẫn hoài thu xưa!
Riêng em. mộng đã đủ chưa?
Để tôi chưa thấy hoang sơ cuộc tình!
ĐÓA QUỲNH MƠ
Cho một lần tôi gọi
Em là đóa quỳnh vui
Ngát xanh đêm huyền thoại
Đêm em về với tôi *
Đêm em về với tôi
Đóa quỳnh đừng tàn vội!
Hương quỳnh ngọt đẫm môi
Để ngày đừng mong đợi
Để đời thôi hết tội
Từ thuở vắng xa người
Đêm riêng đầy mắt đợi
Quỳnh ơi và tôi ơi!
……
[*] Thơ Quỳnh Nga
HOA TÍM BẰNG LĂNG
Bằng lăng hoa tím tôi về *
Tìm em chỉ thấy lời thề đã phai
Đường xưa áo trắng tóc dài
Trường xưa hoa rụng tím ai nỗi lòng!
…………
[*] Hoa Bằng Lăng là loài hoa chung thủy, sự ngây thơ của màu tím đã tượng trưng cho tình đầu thuở học trò.
THU NHỚ QUÊN
Nhớ hay quên cũng chỉ là huyễn vọng
theo tháng ngày rồi cũng phôi pha!
còn lại đây vài giọt lệ và …
người năm cũ xót xa vầng mây trắng!
Người năm cũ mắt đầy. chiều nghiêng nắng
nghe trong hồn gai lạnh nỗi thu phong!
chiếc lá thu chao cánh. nhẹ tóc nào
thu lam biếc. hay mắt người lam biếc?!
Nhớ hay quên. cũng chỉ rồi thương tiếc
mùa thu nào không vàng lá rơi rơi?
tiếng thu nào không lay động hồn người?
và như thế. thu về… quên cùng nhớ!
Quên. là cố quên đi nỗi nhớ
nhớ làm chi. mộng vỡ tuổi thanh xuân?
quên đi thôi. những đau khổ đã từng!
đã từng nhớ. người ơi. sao quên được?!
Và như thế. quên quên. nhớ nhớ
chiều bên trời thu xứ lạ. vời trông
có ai đợi tôi không?
cùng với nỗi lòng
sầu bạc tóc. người muôn năm cũ!
Chiều thu lạ. một người cô lữ
vàng một màu. đầy mắt nhớ quên!
PHIẾN MƯA THU
Mưa thu. mưa hãy cứ rơi!
Xếp từng phiến nhớ. hồn tôi kiếm tìm
Thấy. tình tôi đẫm ướt nhem!
Thấy. ai rạng rỡ trong đêm phố nào
Mưa rơi tháng chín. lao xao
Thấy. vòng tay ấm thân nao run tình
Hương quỳnh ngọt đẫm môi xinh
Thấy. ai ngất lịm nụ hôn tình đầu
Mưa giờ. ngoài ấy mưa mau!
Sao không trôi. những lời đau tình buồn?
Đã rồi ký ức tôi chôn
Mưa chi. tôi phải ưu phiền khơi lên?
Tìm trong phiến nhớ. cố quên
Thấy. tôi ngày ấy đứng bên hiên đời
Mưa. thi đan lưới rơi rơi
Người. thì vui bước bên người nào kia
Mưa thu nay gọi người về
Thấy. trong phiến nhớ lời thề ướt nhem
Mưa ơi. nhẹ tiếng nghe không
Kẻo rồi lay động nỗi lòng người xưa!
Mưa ơi. lạnh đã đủ vừa
Để tim tôi nhói. tình xa thuở nào
Ngưng đi. điệp khúc hư hao!
Để tôi xếp lại. phiến nao mất người!
Nguyên Lạc
©T.Vấn 2018