T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

hoàng xuân sơn: hạt đen

Gió – Tranh: Mai Tâm

 

nhấm nháp cơn buồn ngủ

hạt rơi tôi xuống hố đen

kìn kìn thuốc nhuộm

da đầu vỡ tinh thể

dợn lên triều mơ

những lọn tóc không phải lúc nào cũng mềm mại

xách

xỏ

bầu trời đa dáng những cột sáng ngoài vi lô

cột cờ đơn thoại thủ ngữ

rùng rùng chạy trốn

mùa âm sa

như bến.  đã là một đơn vị của sông

sông dìm chết bến

những chuyến phất cờ hô hoán đại dương

tòng phạm mối buồn chu lưu

tổn thất từ lũ buồm nâu xập xệ

không trụ nổi mùa chướng gió

mụn đời nhân văn

trồi đầu tăm lốp xe nằm chui

thau nước cáu bẩn

 

 

hoá ra có thời chúng ta ghiền núc tinh thể gà qué

bia đặc quậy

o tròn như quả

trứng sữa ngây ngây mùi xóm

hơi lá. vách người

tiếng chó tru không

nơi chăn màn hỗn độn

nở một đóa yên ba cực kỳ

câu vọng cổ mằn mằn xuống

những vết xe.  chương lạc xa dần cuộc địa thám

tiếng tu huýt thổi quéo giò

khẩu trang ngợ mặt

cổ trúng gió

không phải lúc nào thế đứng chữ T cũng cân bằng

tôi tôi                     ẻo

lả

lắp rắp âm hồn

nói leo đèn khí đá

mùi chợ kinh niên

thổ mộ lồng khuya còi cọc

vận tốc ngoẹo đầu nâng lên bình phương cột sống

một phần xương tuỷ đã ráo mùa

cây bút.  cục tẩy

lưỡi kéo mon men rìa tim

khi ngủ đứng dưới bầu trời chú thích

 

 

 

hoàng xuân sơn

tháng ba vẹo lưng

2019

 

 

 

 

 

 

Bài Mới Nhất
Search