T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

Nguyễn Thiên Nga

Nguyễn Thiên Nga

Tên thật: Nguyễn Thiên Nga. Hiện sinh sống tại Đà Lạt.

Nguyễn Thiên Nga: NHẬT KÝ YÊU THƯƠNG

Nhóm chúng tôi, những đứa bạn luôn yêu thương và nghĩ về nhau trong gần 40 năm qua, sau sự quyết định khá chớp nhoáng đã “dắt díu” nhau về thăm Rừng Quốc Gia Nam Cát Tiên. ĐIỂM DỪNG ĐẦU TIÊN Đức Thịnh – người tài trợ chính cho chuyến đi, đưa chúng tôi dừng

Đọc Thêm »

Nguyễn Thiên Nga: Nhân ngày Cá Tháng Tư

MƯỜI NĂM, ANH ĐÃ VỀ NƠI CUỐI TRỜI                  (Viết Nhân kỷ niệm 10 năm ngày mất Cố Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn và đọc lại Nhân kỷ niệm 22 năm ngày mất Cố Nhạc sĩ – NTN) Một ngày đầu mùa hạ năm ấy, chị tôi nhận được một tấm bưu thiếp của bạn

Đọc Thêm »

Nguyễn Khải: NGHIÊNG (Nhạc – Ý thơ: NTN)

Ca sĩ trình bày: THANH LÃM Hòa âm: MINH CHÂU NGHIÊNG Đêm không ngủ nghe thời gian chậm quáTường nghiêng nghiêng soi chiếc bóng nghiêng nghiêngTa cô độc đắm chìm trong nỗi nhớThấy mình nghiêng trong đêm vắng không màu. . Mảnh trăng nghiêng lơ lửng giữa trời nhàuÁnh vàng vọt như mắt người héo

Đọc Thêm »

Nguyễn Thiên Nga: HOA NẮNG

Chùm hoa nắng rơi rơi bên khung cửa, ta thẫn thờ đưa tay đón lấy áp lên tim. Tim ấm dần, lan tỏa một mùi hương dịu ngọt. Hương của nắng, của giọt sương mong manh còn sót lại cuối vườn đêm hay hương của chiều qua tím mỏng còn vương trong màu nhớ?! Mắt

Đọc Thêm »

Nguyễn Thiên Nga: Là Một Ngày Anh Đến

“Là một ngày anh đến như ước nguyện của emNgày trời xanh trong vắt như tiếng cười của emNgày mùa đông ấm áp trong vòng tay anh nồng nànMột ngày cho em, cho em một ngày dịu dàng” (*) Đó là lúc anh bước chân vào vườn em ngày bận rộn. Hoa lá ngủ quên,

Đọc Thêm »

Nguyễn Thiên Nga: MỘT NGÀY NHƯ THẾ

Bồi hồi giở lại tập thơ viết tay từ thời áo trắng, những dòng mực tím nghiêng nghiêng, mềm mại. Bỗng nhận ra chân dung một TN của “Ngày xưa hoàng thị”: lãng mạn, mơ mộng, hiền hòa… Bỗng nhớ ra có một TN cũng ngại ngần, bồi hồi như TS Trần Dạ Từ khi

Đọc Thêm »

Nguyễn Thiên Nga: THÁNG CÓ SINH NHẬT TÔI

Tháng Hai về… Tôi nghe trong ký ức màu phượng tím dịu dàng vẫn râm ran khắp các nẻo đường phố núi Đà Lạt. Màu tím buồn, màu tím nhớ, màu tím thuở học trò của tôi với nét bút nghiêng nghiêng vụng dại…   Buổi sáng với màu nắng hồng, hồng như đôi má

Đọc Thêm »

Nguyễn Thiên Nga: MỘT THOÁNG MÙA XUÂN

“Ngàn tia nắng ấm thắp lên mùa xuân cho em, cho người. Từng đàn chim đến hót vang tiếng ca tưng bừng trên lá. Đi bên anh mùa xuân, đêm long lanh giọt sương ướt môi em xuân nồng…” (*) Em thì thầm vậy thôi. Trong sâu thẳm hồn mình, em muốn anh nghe thấy tiếng

Đọc Thêm »

Nguyễn Thiên Nga: CÕI RIÊNG

Cõi Riêng Anh … Cõi Riêng Tôi … Tôi thích viết hoa cả từ Cõi Riêng và đại từ xưng hô … Vì sao nhỉ? Có lẽ do Cõi Riêng ấy rất riêng và chỉ một – chỉ một mà thôi! Tôi bâng khuâng hoài khi ở trong Cõi Riêng ấy; không phải chỉ để

Đọc Thêm »

Nguyễn Thiên Nga: CHÚT HƯƠNG XUÂN

Như mọi người, em cũng nao nức đón Xuân về. Mấy hôm nay, em đã biết nghe lòng rộn rã. Chút nắng xuân e ấp bên thềm nhà cũng chợt làm hồng thêm đôi má. Chút gió đi ngang cửa cũng vòng tay ôm ngang vai gầy nhắc nhớ hương xuân… Hương xuân nồng nàn

Đọc Thêm »

Nguyễn Thiên Nga: NHỚ THƯƠNG CHIỀU CỔ TÍCH

Từ cổ tích em bay vào thơ ai  với đôi cánh được đan  bởi những bông hoa mọc dại lưng chừng dốc phố,  lưng chừng dốc núi, bạt ngàn lũng sâu. Những bông hoa như ngàn mặt trời bé nhỏ,  thắp nắng, thắp lửa,  thắp sáng những đêm dài mẹ mãi hoài thao thức. Nhớ những ngọn đèn dầu leo

Đọc Thêm »