T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

PHẠM HỒNG ÂN: TRỞ VỀ MÁI NHÀ XƯA/TÔI VỀ, NHÌN MÁ TRÊN GIƯỜNG BỆNH

Lối Đá – Tranh: MAI TÂM

TRỞ VỀ MÁI NHÀ XƯA

Con trở lại ngôi nhà xưa lạnh lẽo

Nhìn dòng sông in bóng nước phù vân

Ba thật sự trở thành người thiên cổ

Bình hương tro nằm đựng xác thân tan.

.

Con đứng giữa gian từ đường hoang phế

Lòng sắt se tưởng nhớ thuở vàng son

Ba đã sống trọn niềm đau thế hệ

Và bạc đầu theo từng bước chân con.

.

Ba để lại bình trà vàng sĩ khí

Sùng sục sôi tiết tháo một nhà nho

Mùi trà bay thơm tận cùng ý chí

Sáu mươi năm con giữ vẹn từng giờ.

.

Ba như gốc bách tùng cổ thụ

Che đời con khỏi nắng dữ mưa thâm

Cây bao giờ cũng vươn cành hy vọng

Làm bóng râm cho thành tựu nẩy mầm.

.

Ba là gió cho tình con lồng lộng

Là mây xanh cho ước mộng con bay

Là dòng sông cho thuyền con xuôi sóng

Là núi cao cho ngất ngưởng thân trai.

.

Ba là sách gối đầu con vinh hiển

Là nước nguồn làm trong sạch đời con

Là ca dao đưa con về nguồn cội

Là quê hương vang dội tiếng hò khoan.

.

Con trở về ngôi nhà xưa dột nát

Bới tàn tro để tìm lại dư hương

Chỉ còn đây di ảnh ba nhòa nhạt

Ôi mất rồi một mái ấm yêu thương.

*TÔI VỀ,

   NHÌN MÁ TRÊN GIƯỜNG BỆNH

Tôi về dẫm dấu giày lang bạt

Hồn lạc loài như đứa trẻ hoang

Tôi về ôm trái tim tan nát

Nhìn má nằm im thở nhọc nhằn.

.

Tôi về úp mặt lên tay má

Tìm lại bình yên thuở thiếu niên

Ôi, cánh tay gầy như cánh lá

Vườn đời lận đận một niềm riêng.

.

Tôi về gối mộng lên nguồn cội

Nghe ấm từng chương lục bát xưa

Mười năm tựa áng mây trôi nổi

Bèo giạt hoa trôi chuyện nắng mưa.

.

Tôi về nhìn má trên giường bệnh

Bên ánh đèn phai nhạt bóng đêm

Má ơi! Con đốt trầm hương cũ

Tìm lại bình yên thuở thiếu niên…

PHẠM HỒNG ÂN

©T.Vấn 2023

Bài Mới Nhất
Search