Chiều xưa – Tranh: Thanh Châu
Ý NGHĨ CHIỀU
*bởi em gọi là nhà thơ
nên ta vẫn mãi ngẩn ngơ suốt đời.
PHA
1.chiều nay thứ sáu mười ba
ngồi trong quán cóc la cà với em
kêu ly nhỏ, khát môi mềm
hồn đào hoa vội bon chen kiếm tình
cái thân ở lại một mình
nghe rêm từng mảng bóng hình trôi qua.
2.chiều nay ta ngó lại ta
một chân dung lạ đứng xa cách đời
một tên hư đốn mồ côi
đem thơ nhốt dưới góc trời tương tư
cái hồn muốn lên núi tu
sao con tim vẫn còn ngu ngơ buồn.
3.chiều nay ta uống sương sương
tà tà đợi bóng nguyệt trườn trên sông
rượu ta say má em hồng
trung thu cùng với trăng lồng lộng soi
chia nhau ngọn nến nhỏ nhoi
đốt lên bừng sáng khoảng đời tối tăm.
4.em đi, ta lạnh chỗ nằm
tình xưa úa nụ hoa thầm lặng rơi
nâng ly rượu, uống một hơi
cuồng quay ta hóa mây trôi mịt mờ
bởi em gọi là nhà thơ
nên ta vẫn mãi bơ vơ suốt đời…
VỚI DĨ AN
cho tôi cúi đầu xin lỗi Dĩ An
trăm lần hứa, trăm lần không giáp mặt
nước chảy hoa trôi, sợi tình chưa thắt
đành chia đôi từng sợi oán sợi đau.
cho tôi cúi đầu xin lỗi sắc màu
đã phai nhạt trên phố phường Thủ Đức
đã vắng bóng tà áo dài mẫu mực
trong ngữ ngôn cổ tích mỗi đời thơ.
cho tôi cúi đầu xin lỗi giấc mơ
những giấc mơ chập chùng huyền thoại
Thánh Gióng ngày xưa lên trời mãi mãi
đất nước tôi khổ lụy…cũng chưa về.
cho tôi cúi đầu xin lỗi làng quê
kẻ chỉ biết làm thơ thất chí
mùi rạ xưa vẫn lừng bay âm ỉ
trên đồng bằng ngàn dặm của con tim.
cho tôi cúi đầu xin lỗi nha em!
trăm lần hứa, trăm lần đành lỗi hẹn
con tằm nhả tơ, sợi tình nằm trong kén
đành ngậm ngùi từng sợi nhớ sợi thương.
PHẠM HỒNG ÂN
(Ngày lễ Tạ Ơn, 28/11/2019)
©T.Vấn 2020