T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

Trần Trung Tá: Ba Mươi Tháng Bốn  

Tháng Tư Đen – Tranh: Thanh Châu

Ba mươi tháng Bốn!  Em tròn mắt!

Mắt chữ O và môi chữ U:

“Anh nói có sai thì nói lại,

không có Tháng Bốn mà Tháng Tư!”.

.

Ba mươi tháng Tư, tôi viết, xóa:

“Làm gì mà có Tháng Tư, nhen!

Hãy xòe tay nhé, và em đếm, 

sau ngón ba là ngón mấy, em?”

.

Em đã làm theo, em bí xị:

“Một, hai, ba và…Bốn, anh à!”

Té ra em vẫn là con nhỏ

học lớp Tư vừa lên lớp Ba!”.

.

Tôi nhớ quá đi – thời tưổi trẻ,

vào đời, tôi dạy các em, xưa,

Một!  Hai!  Ba! Bốn! Năm…rồi hết,

một bàn tay năm ngón, thấy chưa?”.

.

Tôi nhớ quá đi, thời nhập Lính,

Một Hai Ba Bốn…Bước, Đi Đi!

Không hề nghe tiếng Tư nào cả

(trước đó thời Tây:  Mác!  Ắc Ê!) 

.

Đù Mẹ!  Đù Cha cuộc đổi đời,

tự dưng đổi cả cuộc vui chơi!

Tôi một mình tôi…thui thủi đếm

…hết Đỗ Năm lên tới Đỗ Mười!

.

Đù Mẹ!  Đù Cha Đan Mạch nhé

Tao Sài Gòn đây, chửi Mẹ Cha mày

Đê Em!  Đù Má!  Đê Em được

thì tháng Bốn này cũng bỏ đi!

.

Ngày đó êm ru không tiếng súng,

tiệc bày dọn đợi cuộc Anh Em

Ngờ đâu…trở mặt nhanh như chớp:

“Dương Văn Minh!  Mời anh đứng lên!”.

.

Đù Mạ Đù Cha quân chó đẻ

Tháng này nào phải tháng Tư đâu?

Mà là tháng Bốn!  Làng ôi Nước

Ôi Thế Giới Và Ôi Năm Châu!

.

Dương Văn Minh đã câm như hến

bài diễu văn hề chúng viết thay…

Đù Mạ Đù Cha quân cướp nước!

Đời mà!  Tan hợp tựa bèo mây!

Trần Trung Tá 

©T.Vấn 2022

Bài Mới Nhất
Search