Kiếp Khác – Tranh: THANH CHÂU
XÁCH BA LÔ LÊN ĐƯỜNG
—-
Nào ta lại xách ba lô lên đường!
Xách ba lô như thời trai trẻ ấy
Mang mang đất trời
Miền quan ải mang mang
Ngân lên trong lòng ta
Câu thơ cũ
Đầu không ngoảnh lại
Xách ba lô lên đường…
.
Chẳng cần mê dụ cuộc hành hương
Chẳng cần sáo ngôn về nguồn về cội
Chẳng cần hô hét khẩu hiệu vang vang
Chẳng cần…
.
Núi đá trập trùng núi đá
Ngửa mặt nhìn trời mây trắng
Suối khe ngân vang nhạc khúc
Lên đường theo hướng chim bay…
.
Đèo Giàng đèo Gió lồng lộng hun hút
Tài Hồ Sìn thăm.thẳm khe sâu
Phia Oăc ngút ngàn mây trắng
Cô lê a giăng mưa trắng bạc
Gợi miền kí ức thiên cổ sầu
.
Màn đêm buông vạn vạn sao trời
Trăng mùa đông biếc xanh như giát ngọc
Về Khau Chỉa ta nghe ma khóc
U u âm âm nức nở chốn rừng sâu
Vất vưởng hồn oan hơn ba mươi năm hồn oan vất vưởng
U u âm âm nghẹn ngào ma khóc
.
Khau Liêu hun hút gió lùa
Đêm trăng lạnh ngắt
Núi nhọn như gươm dựng
Đêm nay ta qua
Vẫn u u âm âm tiếng ma
Hơn ba mươi năm vẫn u u âm âm như thế
Bật lên câu thơ nức nở sầu Đỗ Phủ
Nức nở những dòng thơ ma cũ than van…
.
Quây Sơn nước xanh trong
Như chưa bao giờ xanh như thế
Bản Giốc tung bọt một vùng trắng xóa
Một vùng khói
Một vùng mây
Ngọc Khê trong veo tiếng đàn tiếng hát
Chợ phiên ăm ắp tiếng chào mời
Ăm ắp sắc màu thổ cẩm
Ăm ắp nồng say hương rượu ngất ngây
Rượu chum sóng sánh
Lúng liếng mắt người
Xôi ngũ sắc nghi ngút thơm bay…
.
Xách ba lô lên đường
Theo tiếng gọi mộc miên bừng đỏ
Không nơi nao mộc miên nhiều như thế
Không nơi nao!
Mộc miên rực trời tháng Ba
Bằng Giang xanh biếc soi gương
Bình minh rạng ngời đỏ thắm
Vạn vạn chim sáo bay về
Bung biêng xoay xoay hoa rơi
Sông bình yên chảy mãi
Cứ bình yên nhé sông ơi!
.
Xách ba lô lên đường!
Hồ Thăng Heng nhảy ào ta tắm
Vẫy vùng
Ngụp lặn
Ta như được gặp ta
Ngực nở bụng thon bù xù tóc rối
Mùa trăng non sóng sánh
Thanh tẩy bụi bặm trần ai
Ta hét vang giữa thăm thẳm xanh nước xanh trời xanh núi xanh cây
Nghe tiếng vọng mảnh như tơ như nắng
Ta bay lên
Bay lên
Như sợi khói lam chiều
Yên tĩnh hồ mênh mang hồ biếc xanh thăm thẳm nhớ…
.
Xách ba lô
Lên đường
Nào xách ba lô!
Thượng nguồn sông Gâm cá ngần lấp lánh
Hoa dẻ dịu dàng thơm
Chợ phiên Nà Giàng trong veo tiếng hát
Gọi ta về.
GIẤC CHIÊM BAO…
[Ghi lại giấc chiêm bao đêm qua…]
——–
Trong giấc mơ tôi thấy Nữ thi thần ghé xuống trần gian
Tất nhiên nàng đẹp như muôn đời vẫn đẹp
Nữ thần
Mắt biếc xanh cùng đôi cánh
Trắng tinh khôi
Những lọn tóc xoăn óng ánh bình minh
Tiếng trong như suối…
Cả một vùng sáng rạng ngời
Cả một vùng mơ thiêng liêng
.
Tiếng nàng nhẹ như hơi thở
Như gió thoảng trên cánh đồng lúa đang thì con gái
Nhà ngươi sinh dưới một chòm sao
Chòm sao chiếu mệnh
Giữa thẳm sâu vũ trụ
Ba ngàn sáu trăm năm mới trở lại một lần
Chòm sao mờ mịt xa xăm
Ba ngàn sáu trăm năm mới mong trở lại
Trên những trang cổ thư bí ẩn diệu kì
Chỉ – có – một – lấn – ghi!
Chỉ có một lần!
.
Vinh dự ư?
Không!
Rạng ngời vinh quang ư?
Càng không!
Chòm sao chiếu mệnh lạ lùng
Nhà ngươi đừng mong vầng hào quang tỏa sáng
Đừng mong…
.
Đừng mong bay bay phiêu lãng trên đôi cánh ngôn từ
Đừng mong tiếng nói của ngươi dễ làm mềm lòng kẻ khác
Đừng mong ngôn từ nơi miệng nhà ngươi mật ong quyến rũ
Đừng mong ngôn từ của ngươi như chiếc chìa khóa thần kì mở những kho báu ái tình
Đừng mong
Uổng công
Không bao giờ…
.
Tiếng Nữ thi thần thoáng qua như làn gió
Chập chờn mơ thực thực mơ
Tôi bừng tỉnh
Không giật mình
Không tiếc nuối
Bên cửa sổ một đóa hoa hồng long lanh những chấm nước trong veo
Cơn mưa đêm qua
Cơn mưa như rắc phấn
Hay là…
Dấu vết còn lại của Nữ Thi thần
Cửa sổ phòng ngủ của tôi hướng thẳng phía hừng đông
Hình như còn phảng phất hương thơm rất lạ…
.
Bình minh
Ánh thiều quang sáng trong như chưa bao giờ sáng trong đến thế!
Yên tĩnh đến lạ thường
Bầu trời lấp lánh đôi ba vì tinh tú ngủ muộn
Chòm sao chiếu mệnh của tôi nằm ở nơi nao?
Ba ngàn sáu trăm năm một lần trở lại
Cổ thư một lần ghi!
Trang sách ấy ở đâu giữa triệu triệu trang?
Chắc chắn tôi không bao giờ được đọc
Chòm sao lạ lùng bí ẩn
Số mệnh của tôi
Xin tạ ơn Người!
Xin tạ ơn Người!
TẤN – TRÒ – ĐỜI!
[Nhớ thủa nào từng đọc…]
—–
“Ta không nghe tiếng các người thở dài than khóc
Chỉ thấy bên trên đang diễn tấn – trò – đời
Tìm khán giả trên không trung tìm hoài chẳng thấy…”(•)
Trong trí nhớ mông lung
Những dòng thơ từng đọc thủa nào hiện về hiện về
Nhức nhối
Xót xa
Ám ảnh
Tấn trò đời
Tấn hài kịch nhân gian
Tấn hề kịch nhân gian
Tấn bi hài kịch nhân gian
Tiếng cười buồn
Nát lòng
Tiếng cười vui
Tái nhợt
Tiếng cười trộn cùng nước mắt
Vàng đen trắng đỏ âm u nhân gian
Trắng đỏ vàng đen sáng choang địa ngục
Nhân sinh than khóc vờ
Nhân sinh hoan hỉ vờ
Nhân sinh những thây ma sống
Nhân sinh những linh hồn đã chết tự bao giờ
“Vẫn diễn viên xưa vẫn hài kịch ấy
Dù đời giả dối bày đặt bao nhiêu
Chỉ có bộ xương người ở bên trong là thực…”(••)
Hai trăm năm tấn trò đời diễn mãi
Đến bộ xương ở bên trong nay cũng đã giả rồi!
.
Tấn trò đời
Tấn trò đời cứ diễn mãi không thôi
Tấn trò minh quân thánh chúa lương thần
Tấn trò hôn quân ám chúa gian thần mắt diều lưỡi rắn
Tấn trò buôn vua buôn quan buôn dân
Tấn trò hoạn quan hậu cung ma ám
Tấn trò dao găm thuốc độc ngang dọc tung hoành ném đá giấu tay
Tấn trò những linh hồn quỷ ám
Tấn trò nhem nhuốc mặt dạn mày dày
Con Bê Vàng trở thành vật tổ
Bến mê thuyền vào ra tập nập
Nhâng nháo đặt bày Ô Y
Rồng phượng giả bay về
Múa lượn đặt bày nhe nanh khoe vuốt …
.
Hài – kịch – thánh – thần trộn lẫn Hài – kịch – nhân – gian (•••)
Tái xuất giang hồ
Nồi lẩu
Sực sực mùi tiền
Sực sực mùi vênh váo
Sực sực mùi điêu toa thớ lợ
Địa ngục sặc sỡ vàng son
Thiên đường âm u khổ nạn
Văn nhân nghệ sĩ cười khóc theo mùa
Thánh nhân hóa thành hình nộm
Rồng rắn trương phềnh sau những cuồng hoan
Khát khô bỏng rát
Sấm chớp cuồng phong
Mưa tối trời tối đất
Trăng hiện hình ảm đạm thê lương
Những lời khẩn cầu tắc nghẹn
Hài kịch Đen
Bao giờ mới hạ màn…
.
Những trang sách thủa thiếu thời ta đọc
Vạn vạn mầm chữ tua tủa mọc lên
Nhọn và sắc
Hằng đêm.
—–
(•)(••) Thơ Pháp thế kỉ 19, nhớ theo Giáo trình đã học và quên tên tác giả!
(•••) Tên những tác phẩm văn học Tây Phương
Đặng Tiến (Thái Nguyên)
©T.Vấn 2024