T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

Trần Vấn Lệ: Nắng Gió Tổ Quốc Và Thơ

Soi Bóng – Tranh: Hoàng Thanh Tâm


Lạnh quá!  Ra ngoài nắng.  Gió tới đuổi đi ngay.  Gió núp trong lùm cây, gió bay ra thành…gió!
Thương quá những ngọn cỏ, cúi đầu chào gió qua!  Thương quá những cành hoa nghiêng qua tránh đường…gió!
Mình ráng đi tản bộ, một khúc đường lại về. Gió làm mình ủ ê, nghe buồn chi không biết!   
Không có ai thân thiết.  Bạn bè ngày một thưa, còn thì giống như mưa chỉ rơi đầy con mắt!
Nhìn bản đồ Tổ Quốc, cứ nhớ thơ Tản Đà…bức dư đồ rách ba, bức dư đồ rách bảy!
Cái nụ cười không thấy, núi sông chỉ đường viền / màu xanh đỏ vô duyên…nhìn nghiêng hay nhìn thẳng… 
…chỉ là những khoảng trắng / lỗ chỗ bãi tha ma…mồ của lính Quốc Gia, mồ của người Cộng Sản!
Nước Non từ phân tán,  máu đã đổi sắc màu…thì huống chi vàng, thau…đời, dĩ nhiên lẫn lộn!
Pha ấm trà, ngồi uống, gió lạnh bay hết hơi!  Không biết thân xác tôi / gió bao giờ mới thổi?
Mình tới nơi mình đợi:  Sinh Ký Tử Quy ha?   Gió lùa vào hàng ba, cái hành lang lạnh khiếp!
Diễm Châu làm thơ kịp cho cơn gió mới qua:  “Chị về đây với người ta, một hành lang rộng buồn da diết buồn!”.


Thơ Diễm Châu dễ thương…ví dầu…còn chút vậy!

Trần Vấn Lệ

©T.Vấn 2022

Bài Mới Nhất
Search