nguyễn minh phúc: chạm vào hạt bụi/có người ngồi nhớ/đêm với Biển Hồ
Góc vườn – Tranh: Mai Tâm chạm vào hạt bụi một đêm nào nằm mộng thấy chập chờn hư không nghe đời như lá mỏng rơi giữa chiều mênh mông tóc ngã màu bạc trắng trong đêm dài tàn phai buông tiếng lòng quạnh vắng sầu tan nát hình hài