T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

October 9, 2017

Như Thương: TRƯỜNG XƯA NGƠ NGÁC

Ta về rừng, thấy rừng xưa ngơ ngác Con suối buồn chợt lặng tiếng reo vang Núi đá vang tìm đâu ra dòng thác Ta ngồi yên nghe mưa đổ trên ngàn   Ta xuống phố, sao con đường lặng lẽ Người đi đâu mà đổ vỡ hoang tàn Lá xanh ơi, chiều hoàng hôn

Đọc Thêm »

Ngộ Không: Chữ nghĩa làng văn (Kỳ 120)

Thơ vô thức (4) Đối với việc trước tác, khi muốn dựng lên một hình ảnh nào đó, điều trước tiên, ta cần chứng minh tài năng và bản lãnh của mình. Dư luận sẽ công bình phán xét. Ta không nên theo thói thường, phải “đạp đổ” một cái gì đấy xuống… Điều gì

Đọc Thêm »
Search
Lưu Trữ