T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

September 2020

ĐẶNG XUÂN XUYẾN: “CÔ” SƯỚNG CƯỚI VỢ

Tranh: Bùi Xuân Phái (Nguồn: Internet)     (Truyện ngắn)  (Tặng tình yêu 2 em Ngân – Sướng) Vâng! Thì hẳn là “cô” Sướng lấy vợ chứ làm sao có chuyện “cô” Sướng lấy chồng! Tuổi “cô” tuy chưa nhiều, nhưng ở cái làng quê này, cỡ tuổi hăm mấy như “cô” mà chưa có nơi

Đọc Thêm »

Phạm Đức Nhì: NHẬN XÉT VỀ LUẬT VÀ VẦN TRONG BÀI THƠ “BIỂN ĐÊM” CỦA NGUYÊN LẠC

Ảnh (HKL) BIỂN ĐÊM Biệt ly từ cuộc bể dâu Mất nhau từ thưở ba đào quê hương Người về tìm lại mùi hương Người về tìm lại thân thương đã rồi… Biết rằng sương khói mà thôi Thịt da trên cát hằn tôi nỗi sầu Biển chiều trời vội trốn mau Cô đơn lặng

Đọc Thêm »

Nhà văn Huỳnh Phan Anh qua đời

Tên thật : Huỳnh Thành Tâm Quê qua’n: Sàigòn Hội viên Hội Nhà Văn Việt Nam Dịch thuật, viết lý luận phê bình & sáng tác Sáng tác: -Người đồng hành (tập truyện, Nxb Đêm Trắng) -Văn chương và kinh nghiệm hư vô ( lý luận phê bình, Nxb Hòang Đông Phương) -Phía ngoài (tập truyện

Đọc Thêm »

Nguyên Lạc: LỜI RU MẸ

Ảnh (Soan Phi) “Gió mùa thu mẹ ru con ngủ Năm canh chầy thức đủ vừa năm” (Hát ru Nam bộ) * À ơi mẹ hỡi mùa thu Mùa thu năm đó biệt mù con đi Đem theo tàn mộng xuân thì Bao năm chờ đợi… còn gì nữa đâu?! . Ngày về trông trước

Đọc Thêm »

Như Thương: TUYỆT TÌNH BIỂN

Biển xưa dậy sóng trùng khơi Hải âu biệt dạng bên trời xa xăm Mù khơi lấp chỗ em nằm Là mộng hay thực – sóng trầm luân em Để từ một thuở cát mềm Dấu chân, biển xóa êm đềm cuốn trôi Tìm đâu tóc xõa em ngồi Ngày qua, trăng khuyết cũng thôi

Đọc Thêm »

Mẹ tôi

Nhà văn Đỗ Phương Khanh (1936-2020) Michael Bùi Gia đình tôi là gia đình di cư. Năm 1954, đồng 18 tuổi, Bố Mẹ tôi nắm tay nhau xuống tàu Há Mồm xuôi Nam chạy trốn chế độ CS. Vào đến Sài Gòn, Bố Mẹ tôi khởi nghiệp bằng cách hành nghề viết Sách làm Báo.

Đọc Thêm »

Lại “mọi rợ”!

(Nguồn: Báo Tiếng Dân) Đoản Kiếm Người Việt chỉ định cư ở Mỹ chủ yếu từ 1975 đến nay, khi mà nước Mỹ đã định hình là một quốc gia phát triển và có luật pháp rõ ràng. Chúng ta, những người đến sau, thừa hưởng tất cả những gì mà những người Mỹ các

Đọc Thêm »

Nguyễn Hàn Chung: Ngày em con gái/Ngày em trăm tuổi

Đợi Chờ – Tranh: Thanh Châu   Ngày em con gái Ngày em con gái sởn sơ Anh như người chẳng bao giờ đoạn tang Vụng tay làm gãy tiếng đàn Bao nhiêu là chuyến đò ngang xa dần. “Thương người như thể…”, ơ không? Anh chưa đáng mặt gánh gồng câu ca Suốt đời

Đọc Thêm »

Ngân Bình: Vũng lầy

Cô Gái – Tranh: Diễm Hạ -Má!!!… Tiếng kêu vừa dứt, tiếng khóc bật lên nức nở. Tôi bàng hoàng: -Con….là con, phải không Liễu Nhi? -Dạ con. Tôi run giọng hỏi dồn: – Đã xảy ra chuyện gì? Con đang ở đâu? Tiếng khóc da diết lại vang lên. Trái tim tôi như thắt

Đọc Thêm »
Search
Lưu Trữ