Ảnh : Lưu Na
lân la bên đời
hai con mắt tủ gỗ sụp xuống mí
đám thực phẩm khô nhốn nháo
tượng bồ lung lăng
người đâm xuyên đời sống
một ngày nào đó nước cạn dần
thêm những luống gai
mỏi cổ là trạng thái bình thường của nhong ngóng
tuyết nước. rôm rả mầm xuân
trong đời sống mẫn cảm anh thường dị ứng
hai con mắt lồi dính câu ca mùi rệu
màu hương sực nức đồng bóng
láng tẩy xô bờ
có phải em là chiếc khăn quàng cổ
trên cánh đồng hoa diệu mân
khoa nghi đẹp áng trời
mùa trượt ván qua những chòi sông
ánh vàng chưng diện
có phải mình yêu nhau ngày ấy
nơi tưởng dung
hoang phai mầm đá
vàng hoa
có người gọi núi xuân phun trào (*)
nếu như có mũi đinh cường tráng đóng vào kỷ niệm
chúng mình sẽ nhớ mãi
thời hong phơi
(*) chữ của trangđài glassey trầnnguyễn
thuỳ
có một khoảng trống giữa sương mai nằm nướng
mặt trời nhú căng
và giấc ườn gối mây cần kiệm
bước đầu ngày khó như sự mặc cả
hội chứng giờ giấc
đừng ai thét lúc này ánh sáng chói hé
cái lộ diện một khớp xương lưng
đăm đăm
thuỷ điện. bồn cầu
gươm râu tủa
nước âm ấm
tình mai mái
truy lùng hiện hữu linh thiêng
cảm giác răng bờn bợn
bạn sẽ làm gì khi đêm xơi tái
cuộc trình mênh mang
màu cặn đỏ
hoàng xuân sơn
18 tháng 4 – 2016
©T.Vấn 2016