T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

cõi người

Lê Hữu: Thấy gì trong Cõi Người của T.Vấn?

Chưa bao giờ trong đời, tôi cảm thấy lòng thanh thản như lúc viết những dòng cuối cùng này. Chính là câu ấy, câu trong lời Tựa ấy đã thôi thúc tôi đọc trọn tập tùy bút này. Sao lại là “những dòng cuối cùng”? Có thực đấy là những dòng cuối cùng? Có lẽ

Đọc Thêm »

Trần Vấn Lệ: TÙY BÚT CÕI NGƯỜI

Trương Văn Vấn in xong / cuốn Cõi Người – Tùy Bút:  Hai mươi tám viên ngọc…hai mươi tám bài Văn! Tôi nhận và tôi hôn:  Cuốn Sách Đẹp, Tuyệt Đẹp!  Một dòng chữ anh viết: Kính Gửi Sách Tặng Anh… Tôi đọc qua thật nhanh, tôi email cảm tạ.  Tôi sợ để lâu quá

Đọc Thêm »

Trần Vấn Lệ: Trăm Năm Cõi Người 

Bùi Hồng Sỹ ra đi! Ngọc Hoài Phương từ giã… Ôi rồi đi hết cả…dù tháng Hai thiếu ngày! Đi…mà là Chia Tay, là Chia Ly, cũng thế! Cái tay nào gạt lệ?  Cái tay nào…chào nha? Không một tiếng kêu la, chỉ khóc thầm ấm ức! Không ai có Tổ Quốc…những người sống Tha

Đọc Thêm »

T.Vấn: Đời người sống đến bao lâu?

▀Đối với con người, thế giới này là nơi tốt đẹp nhất để sống.                                      (Walter Breuning) 1. “Đời sống bắt đầu bằng mỗi buổi sáng thức dậy, bất kể ngày hôm qua chúng ta đã thành công hay thất bại hay cứ luẩn quẩn loay hoay cho qua một ngày. Đời sống là nơi

Đọc Thêm »

T.Vấn: Chuyện cô gái ngồi trên xe lăn

1. Không ai muốn nhớ những bất hạnh của đời mình. Vì chúng chỉ đem lại một thứ hồi ức buồn bã, tiếc nuối hoặc ân hận. Nhưng điều ấy lại không đúng với cô gái Việt 26 tuổi hiện đang sống chung với tôi ở một thành phố miền Trung nước Mỹ. Những ngày

Đọc Thêm »

T.Vấn: HỒI SINH

Hoa – Tranh: Mai Tâm Người qua sông Mê, Nhớ nẻo quay về . . (T.Vấn) 1. Đêm qua, nhận được mảnh điện thư của người bạn cũ từ dạo còn ngược xuôi những đường phố bụi bậm của Sài Gòn trên chiếc xe đạp cứ đạp một khúc, lại tuột sên, lại ngừng lại

Đọc Thêm »

T.Vấn: Liệu Người Ta Có Thể Chết Vì Buồn?

  Kiếp Khác – Tranh: Thanh Châu Buồn như ly rượu cạn, Không còn rượu cho say. Buồn như ly rượu đầy, Không còn một người bạn. (Buồn –  Tạ Ký)   1. Tháng 2, tháng ngắn nhất trong năm, đã qua đi. Rồi tháng 3 cũng qua đi. Nhưng mùa đông vẫn còn ở

Đọc Thêm »

T.Vấn: Ở Một Nơi Ai Cũng Quen Nhau

Phố Cũ – Tranh: Thanh Châu   ▀Từ đau đớn và truân chuyên, tôi gởi đến cho mọi người hạnh phúc vững bền của chữ nghĩa. (Hoàng Ngọc Tuấn) 1. Năm 20 tuổi, tôi già nua theo năm tháng với nỗi ám ảnh của thứ triết lý thời thượng về một đời sống buồn bã.

Đọc Thêm »

T.Vấn: Về Một Cõi Người

Quán Cà Phê – Tranh: Thanh Châu (Trích CÕI NGƯỜI, sắp xuất bản)     Thế giới có triệu điều không hiểu           Càng hiểu không ra lúc cuối đời          Chẳng sao – khi đã nằm trong đất          Đọc ở sao trời sẽ hiểu thôi (Mai Thảo – Không Hiểu) 1. Cuộc sống

Đọc Thêm »
Search
Lưu Trữ