Hoàng Xuân Sơn: Cũng Cần Có Nhau – Đ i G i ữ a L ằ n R a n h
C H Ư Ơ N G M Ư Ờ I M Ộ T Đ i G i ữ a L ằ n R a n h T R Ò C H Ơ I Q U Ố C / C Ộ N G Sau khoảng thời gian bạn Ngô Vương Toại bị lãnh kẹo đồng
C H Ư Ơ N G M Ư Ờ I M Ộ T Đ i G i ữ a L ằ n R a n h T R Ò C H Ơ I Q U Ố C / C Ộ N G Sau khoảng thời gian bạn Ngô Vương Toại bị lãnh kẹo đồng
C H Ư Ơ N G M Ư Ờ I M ậ u T h â n T r o n g L ò n g C u ộ c C h i ế n Có những cái tết xa nhà tuy cô đơn nhưng thật là cảm khái. Nhớ đến cái tết xa
C H Ư Ơ N G C H Í N N h ữ n g K i n h N g h i ệ m H ã i H ù n g H Ồ N V Í A U M I N H Có những kinh nghiệm suốt đời để lại trong chúng ta những
C H Ư Ơ N G T Á M N ữ H o à n g C h â n Đ ấ t “ B À I C A H Ạ N H N G Ộ ” Một buổi tối chống gậy lò dò từ hậu liêu CPS ra sân Quán Văn ( Sự
C H Ư Ơ N G B Ả Y T ừ N h ó m S i n h V i ê n V ă n H ó a Đ ế n C ô n g T r ư ờ n g T h a n h N i ê n V ù n
C H Ư Ơ N G S Á U N h ữ n g C ư D â n Đ ặ c B i ệ t S Á U R Â U S Á U L Ù N Tưởng cũng nên nhắc qua hai nhân vật quái kiệt trấn đóng miền dân cư Văn Khoa/CPS:
(Trích : Cũng Cần Có Nhau ) C H Ư Ơ N G N Ă M N h â n Q u ầ n C ò n A i N ữ a Q u a n h Đ â y . . . Một ngày bỗng thấy, yêu thương mọi ngưòi Một ngày
C H Ư Ơ N G B Ố N Từ Màu Sương Trên Dốc Đồi Đến Sông Nước Miền Hậu Giang Đà lạt Lần Đầu Gặp Gỡ Một trong những sinh hoạt tập thể vui, đẹp, rạo rực lần đầu tiên bọn tôi được tham dự là Trại Hội Thảo Thanh Niên Toàn Quốc hè
C H Ư Ơ N G B A Từ Ngưỡng Cửa Học Đường Bước Vào CPS Tà Áo Văn Khoa Trường Đại Học Văn Khoa (cũ) tọa lạc trên một vuông sân thơ mộng. Mặt tiền ngó ra đường Nguyễn Trung Trực. Hông bên phải là đường Gia Long chạy dài tới Dinh Gia Long.
(Trích : Cũng Cần Có Nhau ) C H Ư Ơ N G H A I Độ Nắng Trong Mắt Người Bước chân phiêu lãng còn trên phố buổi chiều tà có mắt ai trong bàn tay năm tháng mềm như lụa ngồi đây thương nhớ cũng tang bồng . . . Ngồi đây thương
Giới Thiệu: Cũng Cần Có Nhau là tập Phóng Bút của nhà thơ Hoàng Xuân Sơn kể lại một thời kỳ của Quán Văn với sự có mặt của rất nhiều những người trẻ lúc bấy giờ, mà tác giả là một người trong số đó. Quán Văn, cái tên gợi lại nhiều kỷ niệm,