T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

màu sương riêng rớt

Nguyễn Hàn Chung: MÀU SƯƠNG RIÊNG RỚT (5)

Nặng Gánh Thuyền Quyên – Tranh (sơn dầu): MAI TÂM Cái đàn ông Cái gì quyến rũ quá cũng ẩn tàng gai chông cái gì yêu mị quá con cũng nên đề phòng . Mẹ gã ngày xưa dạy mỗi khi gã thất thần rứa mà gã quên hết mỗi khi kề nữ nhân .

Đọc Thêm »

Nguyễn Hàn Chung: MÀU SƯƠNG RIÊNG RỚT (4)

Điệp Tím Lòng Quân Tử- Ảnh: NTN Hoa còn Cầm trên tay một chùm hoa sắc màu tươi đã phôi pha một vài ném tung vào cõi trần ai mầm xanh từ cánh hoa phai cựa mình Về thăm nhà cũ Nằm đêm sùi sụt nhớ quê về dăm bảy bữa có về mãi đâu

Đọc Thêm »

Nguyễn Hàn Chung: MÀU SƯƠNG RIÊNG RỚT (3)

Quỳnh Hương – Ảnh: HKL Đêm vỡ Vỡ tung ra từ quả thị xa xăm Ngày con nít tù tì gieo sấp ngửa Sông trôi chết những cánh bèo tím tái Lũ đương lên, lúa cũng đương đòng. . Em đi rồi cỏ ngang ngược leo hoang Anh biếng nhác loay hoay cào rách chữ

Đọc Thêm »

Nguyễn Hàn Chung: MÀU SƯƠNG RIÊNG RỚT (2)

Giấc Mơ Hoa Bướm – Tranh: HOÀNG THANH TÂM Dị bản hỏi 1 Cầm tay hỏi nhỏ tuổi vàng Mi còn nhớ bến sông Hàn chỗ mô? Trên cầu inh ỏi ô tô Dưới cầu mấy chiếc ca nô xé chiều 2 Mừng rơn choàng quýnh vai nàng Hỏi em cái bến sông Hàn chỗ

Đọc Thêm »

Nguyễn Hàn Chung: MÀU SƯƠNG RIÊNG RỚT (1)

Cõi Người Ta (16) – Tranh: THANH CHÂU Con chữ Có con chết đã đem chôn Đêm đêm hú hí hiện hồn vào ra Có con sống sít bên ta Đêm đêm lầm lụi bóng ma vật vờ Con nào rác. Con nào thơ Ta  run rẩy trước bệ thờ con âm Nói hộ phù

Đọc Thêm »
Search
Lưu Trữ