T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

Nguyên Lạc: QUÊ HƯƠNG

 que huong

Quê nhà – Ảnh: T.Vấn

 

Ôi lịch sử những dòng đời cay nghiệt,

Những tự hào hoá giải với oan khiên.(Trần Kiêm Đoàn)

 

Quê hương có gì để nhớ

Mà sao nước mắt lưng tròng?

 

1.

Quê hương. chiếc đò nho nhỏ

Qua sông. kham khổ từng ngày

Thân me vai gầy. gánh khổ

Thương con. chịu nổi đắng cay

 

Quê hương còn đầy thương nhớ

Ngoại nhai tóm tém trầu cay

Mẹ mày. thằng cháu mất dạy

Rong chơi lêu lỏng suốt ngày

 

Quê hương làm sao không nhớ?

Cầu tre lắc lẻo sáng mai

Đường vui. trống trường réo gọi

Cây cao. chim hót từng bầy

 

Chia nhau từng viên đạn nhỏ

Bịt mắt. kiếm tìm. Ai đây?

Chia nhau nỗi lo thầy gọi

Nhói đau. thước khẽ bàn tay

Chia nhau trái me keo ngọt (+)

Chia nhau từng tiếng cười đầy

 

Quê hương làm sao không nhớ?

Dòng sông tuổi trẻ mênh mang

Bần de. phóng đùng. nước mát

Lặn tìm. chân bắt. la vang

Bờ sông. chị khàn tiếng gọi

Vết roi cha đánh. tím bầm!

 

2.

Quê hương đỏ màu phượng vĩ

Hè sang. ve sầu khóc vang!

Tạ từ. lời ca ly biệt

Buồn trao lưu bút. lệ tràn!

Biết rồi mùa sau gặp lại?

Hay rồi đôi ngả ly tan!

 

Quê hương. buồn vui gác trọ

Thả hồn. giọng Khánh Ly khàn

Chia nhau. chút đầu thuốc vụn

Khói bay. theo khúc tình tan

 

3.

Bao năm đời này vẫn nhớ

Xuân nao. thay đổi phận người!

Bể dâu. biệt ly. mong đợi!

Khổ đau thay thế nụ cười!

 

” Bàn tay. làm nên tất cả

Sức người. sỏi đá thành cơm ”

Trăm năm. lời này vẫn nhớ!

Bao năm. thắt cổ con người!

 

Khô cằn. ” thằng Trời. Đảng thế ”

Giờ làm mưa gió được chưa?

” Trăm năm. trồng con người mới ”

Mười năm. đủ dối lòng người!

 

Bao năm chém tre đẵn gỗ

Bạn bè. chết không nắm mồ!

Mẹ già vượt đồi núi khổ

Thăm con. lệ đổ đôi dòng!

Con ơi. vợ con Kiều đó

Bán thân. lo giúp cho chồng!

Chữ Trinh. thôi đành phụ bạc!

Đoạn trường. con biết hay không?!

 

4.

Bao năm đời này vẫn nhớ

Đêm thâu. xuôi mái theo dòng

Người đi. không lời từ biệt

Buồn ơi. tím biếc dòng sông!

 

Quê hương ta ơi. thôi nhé!

Buồn ơi. nước mắt lưng tròng!

Rặng cây quê hương mờ bóng

Có còn gặp lại được không?

 

5.

Quê hương hoài mong thương nhớ

Cô thân. lưu lạc phuơng người

Chiều nay. nhớ dòng sông ấy

Lục bình hoa tím hoài trôi!

 

Quê hương ta ơi …đừng nhớ!

Muộn phiền. cay đắng mà thôi!

 

Cố quên. sao lòng vẫn nhớ!

Quê hương nhớ lắm… người ơi!

Quê hương còn gì để nhớ?

Buồn ơi. nước mắt lưng tròng!

 

Quê hương sẽ còn để nhớ?

Quê hương đáng nhớ không người?!

Nguyên Lạc                 

 

Chú thích:

(+) Me nước hay còn gọi me keo, găng tây, keo tây (danh pháp khoa học: Pithecellobium dulce) là một loài thực vật có hoa trong họ Đậu (Fabaceae).

“…”  : những lời người CS nói:

Bằng tay ta làm nên tất cả / Với sức người sỏi đá thành cơm

Thay thằng Trời,  (Đảng) làm mưa

Mười năm trồng cây / Trăm năm trồng người (Con người mới XHCN)

 

 

 

 

 

 

©T.Vấn 2017

Bài Mới Nhất
Search