T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

Góc Văn

T.Vấn: Gọi mãi tên nhau

    • Áo xưa dù nhầu, cũng xin bạc đầu, gọi mãi tên nhau . . . (Trịnh Công Sơn)     1. Sáng nay, tôi thức dậy sớm hơn thường lệ. Tôi định bụng sẽ ghé nhà quàn thành phố viếng linh cữu vợ một người bạn. Chị vừa mới mất vì cơn

Đọc Thêm »

T.Vấn: Ân tình tháng mười một

■Tháng Mười Một. Muốn ngồi trước hiên nhà vào buổi chiều để nhìn Ngọn gió thu phong rụng lá vàng (thơ Tản Đà) phải khoác vào người thêm chiếc áo ấm. Đi đâu cũng phải phòng hờ thêm chiếc dù, vì trời có thể mưa bất chợt. Những trận mưa nhẹ, mang theo chút buốt

Đọc Thêm »

T.Vấn: Nỗi ám ảnh của chiến tranh (2)

1. Cuộc chiến tranh Việt Nam quả thật đã để lại nhiều dấu ấn khó quên cho nước Mỹ. Trong số đó, không thể không nhắc đến bức hình đọat giải Pulitzer năm 1973, và sau đó đọat nhiều giải thưởng quốc tế khác, của nhiếp ảnh gia người Việt nhưng làm việc cho hãng

Đọc Thêm »

T.Vấn: Cô đơn

■Mười năm biệt xứ hề trôi nổi Chiếc lá xa cành hề biệt tăm Bao giờ ta sẽ quay về cội Gom bụi thời gian lót chỗ nằm (Trần Trung Hậu) 1. Trời tháng mười một đã không còn những ngày nóng chảy mỡ. Đêm ngủ phải đắp tấm chăn ngang bụng. Buổi sáng thức

Đọc Thêm »

T.Vấn: Nỗi ám ảnh của chiến tranh

1. Người bạn gìa làm việc cùng phòng, hôm nay vừa thấy mặt tôi đã nói như khóc về việc con bà có lệnh đi đóng quân ở Iraq trong khi anh ta mới có đứa con đầu lòng được mấy hôm. Bà cho rằng chính quyền nước nào, ở thời nào cũng rất độc

Đọc Thêm »

T.Vấn: KHÓC MỘT DÒNG SÔNG*

(hay LỜI TỰA cho Truyện Dài Qua Đồi Trinh Nữ của THẢO NGUYÊN) Viết thêm của T. Vấn: Nhân tháng 11, với những bài viết về người lính và chiến tranh, tôi cho post lên trang nhà của mình bài viết dưới đây, nguyên là một bài Tựa cho tác phẩm đầu tay, truyện dài

Đọc Thêm »

T.Vấn: Sống khó hay dễ?

(gởi những người bạn tù Vĩnh Quang ở San Jose, CA và anh TVH) • Sống là sống với, chứ không đơn giản là sự hiện hữu của một sinh vật. (Sách Người) Sống ở đời dễ hay khó? Biết trả lời thế nào để thuyết phục được chính mình? Dễ ư? thế còn bao

Đọc Thêm »

T.Vấn: Tôi sợ bóng mình

Ngựa về gục khóc trường giang lạnh Gươm súng đưa chàng theo núi sông (Khúc Minh) 1. Đã lâu lắm rồi, tôi không được hưởng cái thú vui thời trẻ là đi dạo trên những khu phố đông người, được ngồi bên một mái hiên, uống ly cà phê đậm đặc buổi chiều trời vừa

Đọc Thêm »

T.Vấn: Một chuyến đi

▪Gởi Nguyễn văn Dần ở San Jose ▪ Manh chiếu trần gian nát tả tơi (Ngọc Phi) 1. Từ trên khoang máy bay nhìn xuống, tôi thấy thành phố nhỏ dần, nhỏ dần, rồi chỉ còn một mầu xanh nhạt ngút ngàn. Đây chẳng phải là lần thứ nhất tôi đến San Jose. Gần hai

Đọc Thêm »

T.Vấn: Cuộc đời này quá đỗi mong manh

■ Gởi gia đình Rogers ở Missouri.  ● Trước nỗi thống khổ của con người, mọi lý giải trần gian đều trở nên bất lực và hèn mọn. Hàng năm cứ vào dịp  Lễ Lao Động (Labor Day), vợ chồng tôi lại cùng hai cháu nhỏ, chất nhau lên xe xuôi Nam hướng về Texas,

Đọc Thêm »

T.Vấn: Sự Hoàn Hảo bất toàn

• Gởi những người bạn thi sĩ • Thơ ca là sự hoàn hảo hoàn toàn. Vì thế, trần gian này còn tồn tại  những thi sĩ, và thơ ca còn bị người đời rẻ rúng. Thế giới loài người là một thế  giới không bao giờ toàn hảo. Con người càng cố gắng tự

Đọc Thêm »
Search
Lưu Trữ