T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

PHAN

Phan : Tâm nguyện đầu năm

Đây là thói quen của người tây phương, rất phổ biến ở Mỹ, và cũng đã thâm nhập vào nhiều quốc gia trên thế giới. Với người Việt sinh sống ở đất nước này thì nhập gia tùy tục lâu ngày cũng thành thói quen. Nhưng theo những tài liệu tham khảo thì bốn ngàn

Đọc Thêm »

Phan: Đêm Giáng sinh ở Nashville…

Tôi ít xa nhà trong những ngày lễ lộc đã nhiều năm. Nhớ thời trẻ chẳng làm sao ở nhà được với hoạt náo nơi nhà thờ, sắc màu lễ hội cuối năm. Lễ Giáng sinh ngày càng thoát ra khỏi giới hạn một tôn giáo để trở thành lễ trọng của mọi người, mọi

Đọc Thêm »

Phan : Mù sương tháng chạp…

Nơi tôi ở, ai thường đi làm sớm sẽ thấy mùa sương về khi trời chớm thu. Những sáng tháng mười trời đã thôi rạo rực một ngày nắng bắt đầu, không gian tĩnh lặng hơn với màn sương sớm mờ phủ núi đồi xa, hàng cây bên đường thôi xào xạc gió hạ để

Đọc Thêm »

Phan: Góc vườn ở căn nhà ngõ cụt…

Tranh: Trần Thanh Châu Hôm qua, tôi viết ngay trên cái điện thoại của mình để giữ lại một ý tưởng hơn là câu hỏi. “Khi đời sống không có gì mới mẻ,người ta không ngồi nhâm nhi niềm hạnh phúc đã qua, mà thường khắc khoải với đau buồn hiện về. Tại sao những

Đọc Thêm »

Phan: Cửa nhà tôi vẫn không khoá…

Tranh: Trần Thanh Châu Ông Vị không có thói quen sinh hoạt cộng đồng. Nhưng sau tang vợ, ông thấm sự lẻ loi. Tính ông im lặng càng im lặng hơn tới về hưu. Ông chỉ có mấy người bạn còn lại sau cuộc đời đã bước vào màn cuối của vở bi kịch làm

Đọc Thêm »

Phan : Gặp Thượng đế mà không biết!

Hôm nay là ngày Lễ Tạ ơn, biết chắc mình không phải đi làm nên không màng đến cái đồng hồ báo thức từ đêm qua. Nhưng cái đồng hồ sinh học trong người vẫn đánh thức tội dậy theo thói quen. Trời thì lạnh. Lòng chơi vơi với ngày lễ trọng. Vẫn ly cà

Đọc Thêm »

Phan: Con thỏ trắng về đâu…

Tranh: Trần Thanh Châu   Tôi cứ tưởng chỉ ở Dallas downtown mới có khúc phố cởi quần độc nhất vô nhị trên đời. Tới chừng qua bên Đức, bạn tôi dừng xe lại trên con phố ăn chơi về đêm ở Hamburg để chỉ cho tôi thấy bên trong khoảng đất trống như bãi

Đọc Thêm »

Phan : Đọc “Hương vị quê nhà” của Nguyễn Thị Mây

Tôi chỉ biết đọc (những câu hỏi trong những tờ đơn xin việc làm); tôi cũng chỉ biết viết những câu trả lời trong những tờ đơn xin việc suốt đời tôi, cái cuộc đời bắt đầu từ khi có ý thức, hễ ra đường là nghe người ta hát, “…tổ quốc ơi, ăn khoai

Đọc Thêm »

Phan: Cô nàng mặt vuông ơi!

Monitored – Tranh : Erika Chamberlin Có lần tôi đọc đoạn văn của Đinh Yên Thảo, là anh bạn phụ trách chuyên mục “Kiến thức trẻ” nên viết về cô nàng mặt vuông, là những máy tính tiền tự động, ngày càng nhiều trong siêu thị, chợ búa, hàng quán ở Mỹ. Bạn tôi phác

Đọc Thêm »

Phan : Cô hoàn toàn không phải người…

Sorrow – Oswaldo Guayasamin(Ecuador)   Ngày xưa, nhìn một người, nhiều người đã đoán ra nghề nghiệp của đương sự. Giả sử một người đàn ông râu tóc-tiên nhân, quần áo không mới nhưng tươm tất. Phong thái khoan thai với bước đi nhẹ nhàng, gương mặt khắc khổ nhưng đôi mắt tinh anh –

Đọc Thêm »

Phan :Sống lâu trăm tuổi….

  Old Man Cooking (1910) by Andrew Colley Người Việt ảnh hưởng Tàu nên con cháu thường chúc ông bà sống lâu trăm tuổi (bách niên giai lão). Sống lâu theo quan niệm phương đông là điều tốt lành. Dù tuổi thọ người xưa không cao do y học chưa phát triển, vấn đề chăm

Đọc Thêm »

Phan : Ký ức nước mắm…

   Bên rổ rau muống – Tranh:  Trần Thanh Châu Anh Huy ngồi kể chuyện con cái của anh, hay phác họa cho cả thế hệ lớn lên hoặc sinh đẻ ở Mỹ không bằng! Chuyện chẳng có gì, sao mấy người bạn của anh có vẻ tâm đắc; Hay nhà ai cũng có những

Đọc Thêm »
Search
Lưu Trữ