T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

tập truyện cậu bé và hoa mai

Phan Tấn Hải: HỒI CHUÔNG BUỔI SỚM

Chuông báo tử – Ảnh: Lưu Na Đó là một ngôi nhà thờ nhỏ, nằm ở ngoại ô Sài Gòn về hướng Đông Bắc 15 cây số. Tên của ngôi nhà thờ sẽ được giữ kín trong truyện này vì lý do an ninh của những người liên hệ. Tuy nhiên, tất cả những người

Đọc Thêm »

Phan Tấn Hải: TÁNG TREO

Lệch – Tranh: Diễm Hạ Những rặng cây xanh thẳm của vùng cao nguyên xô qua ngã lại dưới trận gió bạo tàn mỗi đêm gởi về những lời nói thì thầm khó hiểu chạy lướt trên đường mòn ngoằn ngoèo từ tận sâu kia đến với chàng. Đôi khi chàng nghe được trong đó

Đọc Thêm »

Phan Tấn Hải: GIỌNG NÓI TRONG TIM

Tranh: Diễm Hạ Những ngày Hưng còn nhỏ, thỉnh thoảng ba vẫn thường dẫn cậu bé đến thăm ông cụ Hoàng ở một biệt thự vùng Bà Chiểu. Trong khi Hưng nằm ngửa ngoài sân cỏ vật lộn với con chó nhỏ, hoặc đuổi theo cặp ngỗng bên ao nước, hoặc dạo khắp kính cẩn

Đọc Thêm »

Phan Tấn Hải: CÂU ĐỐI TẾT

Anh Đồ Trẻ – Ảnh: Lưu Na Lần nào cụ Tú đạp xe về ngang Lăng Ông thì trời cũng đã về chiều. Hàng đoàn xe đạp đang chen chúc xuôi ngược về khắp ngã phố thị dưới những dãy đèn đường ngọn vỡ ngọn mờ. Ánh đèn xanh nhạt lẫn với ánh chiều còn

Đọc Thêm »

Phan Tấn Hải: ĐƯỜNG MAI

Trên đỉnh – Tranh: Mai Tâm Chàng vẫn ngồi dưới mái hiên nhìn xuống sân, từ khi đêm vừa tới và trăng chưa mọc. Bây giờ, trăng đã lên cao lay động trên những trùm lá ngọc lan và rơi nằm rải rác trong sân. Từng ngọn gió khuya đưa tới lạnh hơn bao giờ

Đọc Thêm »

Phan Tấn Hải: CHỊ TƯ

Hồng Nhan – Tranh: Diễm Hạ Hồi nhỏ có những năm tôi đã thương chị Tư hơn là thương mẹ. Đó là sau này mẹ đã kể lại cho tôi như vậy. Những lúc đó mẹ nhìn tôi và chúm chím cười: “Hồi đó mày chỉ biết tới con Tư chứ đâu có thèm biết

Đọc Thêm »

Phan Tấn Hải: ĐÔI GIÀY VẠN DẶM

Những Vết chân di – Tranh: Thanh Châu   Yêu gian trường kiếm quải thu phong (thơ Nguyễn Du)   Cách đây vài năm, tại thành phố Nha Trang, có một chàng thợ giày ngồi làm việc ở một góc phố nhỏ bên đường Lê Đại Hành. Con đường trước mặt chàng hàng ngày đó

Đọc Thêm »

Phan Tấn Hải: NƠI MỌI NGƯỜI ĐỀU LÀ ÁNH SÁNG

Ngọn Nến – Tranh: Mai Tâm Tôi sẽ kể cho các bạn nghe về một trong những người mà tôi yêu thương nhất. Bởi vì ngày mai, có thể chúng ta sẽ không có dịp gặp nhau nữa. Thật đấy, trong cõi đời này, chúng ta luôn luôn có cảm giác là sắp vĩnh biệt

Đọc Thêm »

Phan Tấn Hải: CẬU BÉ và HOA MAI

Mai đêm – Tranh: Mai Tâm Khi tôi viết những dòng chữ này thì cậu bé vẫn còn ở trong trại. Nghĩa là bạn có thể gặp cậu bé ở một nơi nào đó, vào một lúc nào đó. Buổi sáng chẳng hạn, không chừng bạn sẽ gặp cậu bé đang lang thang trên một

Đọc Thêm »

Phan Tấn Hải: BỆNH NƯỚC

Kiếp khác – Tranh: Thanh Châu Hai đứa ngồi chung một bàn từ những ngày đầu của năm Đệ Thất. Và đã trở nên thân với nhau dù thời gian qua đi chỉ tạo nên những sự trưởng thành càng lúc càng khác biệt. Ngay cả lúc hai đứa cùng khoanh tay trên bàn đưa

Đọc Thêm »

Phan Tấn Hải: NÚI SÔNG CÓ MẤY NGẢ TÌNH

Bến Bình Yên – Tranh: Mai Tâm Mặc dù anh tôi được người ta gọi là Đại Đức Nguyên Ân từ nhiều năm nay, tôi vẫn giữ thói quen gọi anh với tên Thi như ngày xưa. Anh có họ với tôi từ một đời nào đó mà cả hai đều không biết chính xác.

Đọc Thêm »
Search
Lưu Trữ