T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

September 2021

Nguyễn Minh Phúc: CHAI RƯỢU TẮC KÈ

Cõi người ta (5) – Tranh: Thanh Châu Tôi thường gặp bà lão cầm cái nón tơi rách xin ăn trong quán cà phê ghé vào buổi sáng làm vài ngụm trước lúc đi làm. Bà già hom hem, lưng còng như con tôm tích, lọng cọng vừa đi vừa dò dẫm đường bằng chiếc

Đọc Thêm »

Máu, nước mắt và sự bạc bẽo

Đào Tuấn Những dòng tin nhắn này xuất hiện trên facebook của một bác sĩ hồi sức cấp cứu đang ở tuyến đầu. Nó là những tin nhắn trao đổi về chế độ, bồi dưỡng với nhân viên y tế mà có thể sẽ chẳng bao giờ công khai nếu không có cái công văn

Đọc Thêm »

Ngu ơi, đến bao giờ?

Đoàn Bảo Châu Tôi biết chống dịch rất khó, cả bộ máy phải nỗ lực rất nhiều, chính vì vậy mà tôi tự bảo mình không nên viết nhiều trong những ngày này nhưng những hình ảnh này khiến tôi phải viết. Chống kiểu gì cũng được nhưng nguyên tắc là không được làm dân

Đọc Thêm »

Ngộ Không Phí Ngọc Hùng: Cái vạ chữ nghĩa

      Gã biết chữ – Tranh: Thanh Châu   Nói dối phải tội, đang búi bấn bài sử sách vì không biết dẫn nhập thế nào? Thì… Thì đọc được chuyện ông mê sách, ông khoe chứa sách trong bụng như Kê Khang. Hôm nào trời nắng khoe bụng, bảo rằng phơi chữ, hong sách

Đọc Thêm »

Lê Tất Điều: Một Sai Lầm Dễ Thương của Albert Einstein

Nhà bác học Albert Einstein (Ảnh: www.pinterest.ca)   Những em bé tò mò, lần đầu tiên ngước mắt lên trời, thấy trăng sao, lập tức nảy sinh ước muốn thám hiểm cõi mênh mông ở cuối, ở xa hơn tầm mắt mình. Lớn lên, ý thức được kích thước Vũ Trụ và giới hạn của

Đọc Thêm »

ĐẶNG XUÂN XUYẾN: TRAI QUÊ

Bên rổ rau muống – Tranh: Thanh Châu     Trai quê, thì rõ trai quê Dửng dưng phố thị bùa mê trói người Thì quê, chỉ sẵn nụ cười Chỉ trong veo mắt dụ người ngẩn ngơ Ờ thì, nửa tỉnh nửa mơ Trai quê vẫn vậy, vẫn khờ chả khôn…   Hà Nội,

Đọc Thêm »
Search
Lưu Trữ