T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

Góc Thơ

Ngọc Phi : Không Đề

Hình : Lưu Na   Bình minh, ta thấy mặt trời Hòang hôn, ta thấy một trời hoang vu Chân đi đau buốt, rã nhừ Giang tay ôm trọn thiên thu vào hồn Đã qua chớp bể mưa nguồn Mà thương những giọt mưa buồn mi em Ngọc Phi     ©T.Vấn 2011

Đọc Thêm »

Ngọc Phi : Chùm thơ bốn chữ

Hình : Hoa Cười – Lưu Na     Mở Cửa   Bóng tối gọi ta Lời ru của gió Những lời thiết tha Nén lòng mở cửa     Bài thơ sau cuộc chiến   Trăng tà bãi trước Hiu hắt rừng sau Ta ngồi giữa núi Sau chiến chinh sầu Về đâu em

Đọc Thêm »

Ngọc Phi : Uyên Nguyên một màu

Tặng Trần Lê Việt Hình : Uyên Nguyên một màu – Lưu Na     Bây giờ thân xác già nua Bây giờ trời đất bốn mùa như nhau Mùa thu mây xám ngang đầu Hiu hiu ta nhớ một màu thanh xuân Nắng mưa là lúc bâng khuâng Trời quang mây tạnh cũng ngần

Đọc Thêm »

Thơ PB Thụy Dương: Bài tiễn biệt cụ Hà Thượng Nhân

về đâu cánh vạc chân như có qua thủy mộ huyết hư chập chờn người đi sấm vỗ càn khôn nhịp khua long trượng động hồn lửa thiêng nhập dòng sinh hoá vô biên biển mê bến ngộ đôi miền tịch lương bay đi – lão hạc vô thường hóa thân vào kiếp vĩnh hằng

Đọc Thêm »

Ngọc Phi : Tứ Tuyệt tiễn người đi

Cõi hạc người đi, thơ tại thế Nhân gian bàng bạc tiếng thơ bay Thi nhân ! Tiễn biệt người lặng lẽ Uống hồn thơ trong men rượu cay (Thư Pháp : Ngọc Phi ) Người theo chân hạc đi về cõi Thế gian thương tiếc một thi nhân Trăm năm một thóang như cơn

Đọc Thêm »

Ngọc Phi : Những bài thơ tháng 6

  Tứ tuyệt Bạch đầu vọng nguyệt sầu ly khách Yến sa song ngọai dạ hòai hương Ngọc trầm giang thủy tang thương mộng Phi tận thiên thu khúc đọan trường   Đường về Hồn ngã xiêu xiêu, chân vùi cát lở Tựa vai em lộng lẫy áo tà dương Tinh tú lạc lòai chìm

Đọc Thêm »

Ngọc Phi : Trong nỗi tàn phai

  Ngày đã biệt, chiều vội vàng, đêm gọi Ta vật vờ, khánh tận máu khan khô Gió lướt thướt kéo sầu về hoang mạc Hồn chơi vơi, hồn chạm mặt gương mờ   Trăng tàn úa, và mặt trời lẳng lặng Mưa đồi nương, bình dị bóng chim bay Rừng xưa gọi, cũng đành

Đọc Thêm »

Ngọc Phi : Vọng âm khúc

  Người khăn áo đi về với đất Ta vẫn còn nương náu trần gian Những u uất vui buồn thống hận Có tan theo cùng bụi tro tàn   Sương ký ức buốt hồn cây cỏ Trên bàn tay đường chỉ hư vô Gịot nước mắt úa tàn run rẩy Nghe trong ta sống

Đọc Thêm »

Ngọc Phi : Rồi một ngày nào

  Và có lẽ, một chiều mưa, muộn đến Ta nằm nghe mù mịt tiếng ngàn lau Cùng cây cỏ ta vặn mình nghe ngóng Đất đá vùi trong vạn sắc màu   Và có thể, một ngày kia, nắng ráo Em gội đầu , rơi rụng giấc mơ xưa Môi ngận đắng, giọt đau

Đọc Thêm »

Ngọc Phi : Biệt khúc tháng 9

Tặng T.Vấn và anh chị Đặng Hiếu Sinh Chia tay nhau nhé Một lần rồi thôi Buồn vui trần thế Nhìn nhau ngậm ngùi   Về ngang phố cũ Nhớ từng cơn mưa Nhớ từng giọt nắng Lênh đênh bốn mùa   Ngồi trong quán vắng Nhìn trời xa xôi Ly cà phê đắng Giọt

Đọc Thêm »

Ngọc Phi : Tự Vấn

Ta hỏi lòng ta, ta tự hỏi Câu thơ hào sảng đã phôi pha Tiếc thương những cánh chim bằng gẫy Rơi rụng đầu non, biệt hải hà Sợi khói du chiều trôi tản mạn Hiu hiu bóng dáng cổ nhân sầu Tiếp rượu chiêu hồn đau Thục Đế Hận mấy ngàn năm, cuộc bể

Đọc Thêm »

Như Hoa : Thương Nhớ Nơi Này

Ngày ra đi quê hương này để lại Phố phường xưa in bóng dáng vai gầy Trong chiều hoang, hoàng hôn vừa tắt nắng Đại lộ dài heo hút phấn hương phai.   Mùa phượng vĩ, mùa chia ly mãi mãi Tiếng ve sầu, tiếng hát tiễn người đi Cô học trò trao đóa hoa

Đọc Thêm »
Search
Lưu Trữ